Tác giả: Quốc Vượng
Anh bây giờ đâu, chân trời xa ngút ngàn. Tình tựa sương khói, quá mong manh dễ tàn. Mưa ơi đừng rơi, cho ngập nhớ thương trong hồn tôi. Anh giờ đã xa xôi, em một bóng đơn côi, buồn ơi!... Mây trôi về đâu, bao chiều ta.
Tác giả: Vũ Quốc Việt
Ca sỹ thể hiện: Đoan Trường; Nguyễn Phi Hùng
Bao ngày tháng là những đam mê ngút ngàn, xin đừng quên mình đã bên nhau hạnh phúc. Dù lắm lúc, hạnh phúc như mây ngàn trôi, tình ngỡ như trên vành môi rồi chợt tình gian dối. Ơ hớ…Xin đừng qên, dù có phong ba tình.
Tác giả: Nhạc Hoa & Huỳnh Thiên Vĩnh ( Lời)
Ca sỹ thể hiện: Đinh Đại Vũ
Lời bài hát Như Gió Với Mây. Gió mang làn mây, cuốn trôi về đâu, gió ơi đừng xa chốn đây. Gió như là em, thổi mát lòng anh, gió ơi đừng xa nhé em. Tình yêu anh trao về em nguyện như mây gió kia, cho dù qua muôn ngàn.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Hồ Trung Dũng
Người khuất xa mờ. Làm đêm sao vụt tắt. Người khuất xa mờ. Làm nỗi đau ngút ngàn. Chỉ thấy bên đời. Lặng im không lời nói. Lời nói hôm nào. Em đã nói yêu anh. Tìm chút hương tình. Ngày xa xưa còn đó. Để thấy tâm.
Tác giả: Dickson Nguyễn & Silence Wang
Ca sỹ thể hiện: DICKSON (From "Dickson Acoustic)
Gió mang làn mây cuốn trôi về đâu. Gió ơi đừng xa chốn đây. Gió như là em thổi mát lòng anh. Gió ơi đừng xa nhé em. Tình yêu anh trao về em nguyện như mây gió kia. Cho dù qua muôn ngàn năm vẫn thế. Dù ngày sau ra làm sao.
Tác giả: Thơ: Diệp Quốc Mẫn & Nhạc: Trần Công Loa
Quê em Lục Ngạn Bắc Giang. Vải thiều chín đỏ miên man núi rừng. Khắp nơi nhộn nhịp tưng bừng. Đón mùa vải chín lòng mừng khôn nguôi. Thượng nguồn hạ dòng về xuôi. Bắc Giang Lục Ngạn quê em mặn mà. Xưa kia có cả rừng trà. Móc.
Tác giả: Chưa Biết
Trăng tàn sương lạnh lối về mình anh lẻ loi. Bước âm thầm phố buồn đường xa mù khơi. Đèn vàng quạnh hiu không người qua. Gập ghềnh lời ca, riêng mình ta. Xác thân rã rời, nhớ thương ngút ngàn người yêu chốn xa. Dòng.
Tác giả: Ly Hoàng Thao
Xa dấu chân miền đất khô cằn. Vời vợi trông. Từng cánh mai tàn. Gửi về đó nỗi niềm xa xôi, gửi. Về đó tình yêu quê tôi, xa ngút ngàn trong nỗi nhớ. Mong. Anh tiễn tôi chiều gió mưa đầy, mình lang thang. Nặng trĩu.