Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Minh Tuyết
Rồi mây xám đang giăng cuộc tình ta. Hoa sứ ngát hưong bên hiên nắng tàn. Đường tình sao tối tăm không màu. Người đem đến bao úa sầu. Làm sao quên được anh, người yêu, tình yêu xa xăm. Lòng thầm mong hoài giữ em trong tim.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Tia Hải Châu
Ngày mưa mang tên màu tình ta. Hạt mưa khẽ hắt tâm hồn em. Giọng nói run run lạnh giá. Còn đâu đây bên em từng đêm. Người đi theo mây bỏ mặc mưa. Người hay không em còn hoài mong. Còn đấy con tim héo úa. Em vội lỡ trao ai.
Tác giả: Tô Thanh Tùng
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan; Bảo Yến; Phi Nhung
Ai có qua miền đồng bằng sông Cửu Long. Xin ghé lại quê hương tôi quê hương Đồng Tháp Mười. Quê hương tôi có những con người mộc mạc chất phác. Biết thương người biết chiều chuộng khách. Biết chiều chuộng khách như chiều.
Tác giả: Mặc Thế Nhân
Một ngày nào ta quen nhau. Cho nhau từng phút yêu đời. Vượt trần lênphía khung trời. Mộng ngày mai tương lai. Đôi ta hoài trong cuộc sống. Cho dù một mái tranh nghèo. Miễn rằng đời ta có nhau. Rồi ngày nao anh xa em.
Tác giả: Phạm Khánh Hưng
Ca sỹ thể hiện: Phạm Khánh Hưng
Đừng nhìn anh nữa nhé em khiến bao lời nói thêm nghẹn ngào. Một lời chia tay với em nói ra thật khó cho anh người ơi. Làm sao để anh nói với em, làm sao để em sẽ ko buồn. Làm sao dể em hiểu con tim này dã hết yêu. Đừng nhìn.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Quốc Bình
Đừng nhìn anh nữa nhé em khiến bao lời nói thêm nghẹn ngào. Một lời chia tay với em nói ra thật khó cho anh người ơi. Làm sao để anh nói với em, làm sao để em sẽ ko buồn. Làm sao dể em hiểu con tim này dã hết yêu. Đừng nhìn.
Tác giả: Chưa Biết
Anh giờ chắc có lẽ đang thật hạnh phúc. Cùng cười nói trong tay ai... Để giờ đây chính em. Phải chấp nhận điều ấy. Có lẽ em của ngày xưa thật ngu ngốc. Vì đã quá tin nơi anh. Để giờ đây chính em. Phải chấp nhận.
Tác giả: Huỳnh Hiền Năng & Nguyễn Như Lực
Ca sỹ thể hiện: Ngô Thuỷ Tiên
Anh giờ chắc có lẽ đang thật hạnh phúc. Cùng cười nói trong tay ai... Để giờ đây chính em. Phải chấp nhận điều ấy. Có lẽ em của ngày xưa thật ngu ngốc. Vì đã quá tin nơi anh. Để giờ đây chính em. Phải chấp nhận điều.
Tác giả: Chưa Biết
Ngày nào anh lang thang, chân bước lê, trên đường phố một mình. Rồi từ nơi xa xa, trông thấy em, đứng đợi chờ xe bus. Anh mon men lại gần, lòng nôn nao gần chết. Mong sao quen được nàng, vì chưa yêu bao giờ hết. Nên anh mơ,
Tác giả: Chưa Biết
Một ngày không em, một mình anh đi, lang thang trên con phố đã khuya. Chỉ sợ em không thật lòng yêu anh, đến phút cuối anh tin đó là sự thật. Và trong em, anh như người biết lãng quên đi, tim đau rất đau.. mưa rơi.