Tác giả: Vũ Đức Sao Biển
Ca sỹ thể hiện: Vân Khánh
Trồng dâu ta nuôi tằm, tằm ăn cho tằm lớn. Lớn lên tằm vàng ươm bóng tơ. Vì đời tằm nhả tơ thỏa lòng ta mong chờ. Dệt tấm lụa dựng cho đời bài thơ. Đây Duy Xuyên quê lụa dịu dàng. Xuôi theo con sông biếc mơ màng. Để mà xem.
Tác giả: Thanh Sơn & Ngọc Trung
Ca sỹ thể hiện: Trọng Phúc; Chưa Biết
Bên bờ suối vắng một chiều lộng gió. Nghe ngàn thông vút tựa ngàn bài thơ. Lòng ngờ như những bức tranh hiền. Kìa là con suối như tóc huyền. Đẹp sao một nét thiên nhiên. Hỡi người thi sĩ tâm hồn mộng mơ. Tôi đàn tôi.
Tác giả: Anh Việt
Ca sỹ thể hiện: Ánh Tuyết
Bến ấy ngày xưa người đi vấn vương biệt ly. Gió cuốn muôn phương về đây, thấy bóng người về hay chăng? Xa nhau bến xưa ngày ấy. Anh đi thế thôi từ đây. Sầu chết bên lòng. Hồn nặng nhớ mong. Biết đi sầu em mong.
Tác giả: Nhạc Ngoại [Lời Việt: Trầm Tử Thiêng]
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Lan; Kim Anh
Từ ngoài khơi từng đợt sóng cao tràn tới. Biển nghiêng bước chơi vơi, sóng vơi nỗi niềm. Từ lòng anh tung tăng sóng lan qua lòng em. Tình còn nhau biển trời đep biết bao. Ngày xưa đó lần em đã trao anh chiếc hôn đầu. Là đê.
Tác giả: Hồ Đăng Long
Ca sỹ thể hiện: Quang Tuấn
Biển chiều nắng úa, giọt sầu xa đưa, nhạt nhòa hương xưa. Bờ cát say dài, gọi tiếng u hoài, một cõi mây bay. Tình nào trao nhau, thời gian qua mau, một đời thương đau. Nhẹ vuốt cung đàn, ngân tiếng hạ trầm, nhạc khúc xa.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Trung Hoa)
Ca sỹ thể hiện: Đan Trường; Chưa Biết; Triệu Vy
Xin cho yêu em tháng ngày. Đường đời sóng gió anh vẫn chờ. Tình mình vẫn mãi mãi không xa rời. Đừng vội khóc lúc anh ra đi. Mưa bụi bay qua. Người (về) nơi chốn xa. Có còn thương nhau. Còn mong mai sau? Người hỡi xin.
Tác giả: Võ Tá Hân
Ca sỹ thể hiện: Bảo Yến
Người từ Tây Trúc về đây ai đón một lần. Người từ Tây Trúc về đây thơm ngát thiền hương. Người đến phương đông ngoảnh mặt nhân gian. Suốt chín năm dài tịnh mặc an nhiên. Ngồi nhìn làn mây dần bay xa hút chân trời.
Tác giả: Tô Thanh Sơn
Ca sỹ thể hiện: Quang Minh
Một mình bên bờ sông. Ngồi trông ngóng bóng con đò xa. Đò chiều không người qua. Chỉ có tiếng sóng trong lòng ta. Một mình trong chiều mưa. Ngồi trông ngóng bóng con đò xưa. Đò chiều không người đưa. Chỉ có tiếng.