Tác giả: Quốc Hùng
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Thanh
Khi ta bên nhau anh ngỡ muôn đời. Nào ngờ cuộc tình mình tan nữa vời. Mau ngày vui đã tan như bọt mưa. Chỉ còn những dư âm ngày xưa. Chỉ còn nỗi cô đơn lạnh lùng. Khi xưa bên nhau em hứa bao điều. Giờ chỉ còn lại buồn.
Tác giả: Võ Tá Hân
Ca sỹ thể hiện: Quỳnh Lan
Liên Khương ơi, em như màu hoa nắng. Nỗi nhớ dài đan tím ngát trời xưa. Anh vẫn buồn như mây hoàng hôn trắng. Gió thu về trong áo lá làn mưa. Nàng Gou-gah mắt vương sầu thương nhớ. Thung lũng chiều vẫn.
Tác giả: Song Ngọc
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Anh
Danh, danh là gì mà người đời tranh nhau le lói. Danh, danh là gì mà người đời mê quá đi thôi. Bao kẻ sang giàu còn đòi cho được chút danh cao. Khi người thấp hèn đời chỉ cần bát cơm rau, là tại sao !?! Danh, danh là gì.
Tác giả: Minh Châu
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Lam Trường; Tô Minh Thắng
Còn đây dấu chân riêng từng con phố dài. Lòng ta rung tiếng tơ cho buồn vương mắt ai. Đời ca hát lãng du dài theo tháng ngày. Gửi niềm tin cho nhân gian dịu bớt u hoài. Là lá lá la la la la lá la. Là la la lá la la la.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Quang
Ngày đôi ta gặp nhau, đến nay như đã lâu, ngày tình cờ từ đâu như khắc sâu thật sâu người hỡi. Thời gian vô tình trôi, ta đã yêu nhau rồi, cho tim yêu ban đầu về nhau mà thôi. Ngày đôi ta giận nhau, khẽ mang bao nỗi đau,
Tác giả: Lê Quốc Dũng
Ca sỹ thể hiện: Minh Thuận; Minh Thuận; Minh Tuyết
Người yêu hỡi cớ sao hờn dỗi. Để cho khoé mắt vương lệ rồi. Tình như chiếc lá khô vàng úa buồn. Cũng thế thôi. Ngày anh đến thiết tha vội vã. Vắng anh cô đơn buồn bã. Và anh quay bước quên câu từ giã. Còn đâu nữa.
Tác giả: Từ Công Phụng
Ca sỹ thể hiện: Đức Tuấn; Anh Ngọc; Trần Cao; Tuấn Ngọc
Buồn rơi giữa đêm mù lẻ loi, sao người còn đi hoài đi mãi. Cho tôi hoang vắng trong đêm dài, buồn rơi lẻ loi. Nỗi muộn phiền trên vùng tóc rối, khi trời còn đi vào đêm tối. Xin thương yêu sưởi ấm đôi môi. Buồn rơi trên.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Hà My & Khưu Huy Vũ
Mỗi lần gặp mặt nhau, em nhìn anh mắc cỡ để đêm đêm về nỗi nhớ miên man. Mỗi lần gặp mặt nhau, tim bồi hồi xao xuyến đứng ngồi mãi không yên. Có phải vì mình yêu, nên gặp nhau đã hiểu tựa như mây và gió mãi chung đôi.