Tác giả: Ngô Trực
CHÚT TÌNH GỞI BÁC VIỄN CHÂU. Tác giả: Ngô Trực. Nói lối:. Bác ơi! con kể cho bác nghe câu chuyện đời tư êm dịu. Bác biết không, cứ mỗi lần con cất cao giọng hát, mẹ con thường bảo rằng: Quê hương mình có một người hát hay.
Tác giả: Sơn Hạ & Lời Cổ: Phương Vĩnh Kỳ
Ca sỹ thể hiện: BEAT HAY
Nhiều đêm lặng lẽ âm thầm lệ rơi chứa chan thương cảm đời tôi sau nhiều xót xa bẽ bàng trời đã vô tình gieo chi bao lầm lỡ người mang hai cuộc đời mang nỗi sầu niềm đau rã rời. Từ lúc tôi sinh ra đời mang chọn niềm đơn côi
Tác giả: Hamlet Trương
Ca sỹ thể hiện: Hamlet Trương
Đường rộng thênh thang bước chân em đi về đâu? Lời nào cho nhau với bao niềm riêng chôn dấu. Đường một đường anh đi với đường một đường em bước. Từ nay duyên đã cạn, tình đã hết. Gượng cười lên đi lấp che bao niềm đau.
Tác giả: Bảo Thy
Ca sỹ thể hiện: Bảo Thy
Ánh mắt ấm áp nay như đã quen thuộc quá. Bao đêm trôi qua nghĩ suy vẫn chưa nhận ra. Thật lòng trái tim khẽ rung trước anh rồi. Giấu che đi bao nỗi niềm riêng. Mắt em cố níu giọt sương long lanh nhẹ rơi. Những lúc thấy.
Tác giả: Đỗ Đình Phúc
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Khoa
Một mình giữa đêm dài. Mãi mang một niềm riêng. Lòng chợt nhớ em hoài. Mới hay mình đã yêu. Anh mong sao, nắng ban mai về đây. Xua tan đi, bóng đêm mù khơi. Muôn hoa tươi, sẽ dâng hương tuyệt vời. Tình anh trao em sẽ.
Tác giả: Vũ Thành An
Ca sỹ thể hiện: Hồ Trung Dũng; Trần Cao; Tuấn Ngọc
Anh cám ơn em những ngày vui. Anh cám ơn em mối tình si. Thời gian ngỡ ngàng khỏa lấp đi. Tưởng như vẫn còn tuổi xuân thì. Ngạt ngào hương thiên lý. Tay đã trao tay.. phút đầu tiên. Ta đã trao nhau.. nỗi niềm riêng.
Tác giả: Chưa Biết
Mẹ cho em một trái tim để yêu. Đời mong manh, hãy thiết tha cuộc sống. Dạy cho em đâu tình nhân ái, là hành trang mang theo vào đời. Và một ước mơ tuổi xuân. Vì em yêu màu áo trắng đẹp xinh. Vì em yêu nỗi khát khao.
Tác giả: Ngô Minh Tài
Ca sỹ thể hiện: Lê Vy
Sau bước chân thời gian, sâu vết miền kí ức. Thức giấc như còn say, chênh vênh điều mãi mãi... Bước chân nào đã qua lặng phía xa rêu hờn, đá thở than. Xác sơ vườn ước mơ, phơi mây chừng u tối. Mắt trôi nghiền nỗi đau.