Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Phạm Phương Thảo
Vì hỡi gom từng giọt mà thành ớ Lam Giang. Gom từng câu ví mà nên ơ Xứ Nghệ. Gom lời ru mẹ để có em giữa đời. Chắt chiu từ ngàn năm nên trăng nước sắc. Gột nỗi buồn tắm niềm vui. Và trôi đi những bèo bọt của đời em.
Tác giả: Phú Quang
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Anh; Phương Anh
Lối nhỏ mình anh căn phòng nhỏ. Em cứ đến rồi ra đi vội vã. Nỗi buồn nào qua đây. Những niềm vui qua đây. Không cầu mong chờ trông. Bài thơ em viết cho ai ? Cuộc tình em đã trao ai ? Anh nào biết nào hay. Lối nhỏ.
Tác giả: Thiên Ngôn
Ca sỹ thể hiện: Nam Cường; Tường Quân
Một mình trong đêm nhớ em nhiều lắm. Từng giọt nước mắt cứ rơi trong niềm vui. Giờ này em đã chắc đang yên say giấc nồng. Em có biết anh vẫn thức nhớ đến em. Thật lòng cảm ơn những tháng ngày ấm áp. Đã cùng anh khóc sẻ.
Tác giả: Hoàng Trọng
Ca sỹ thể hiện: Quỳnh Giao & Vân Quỳnh; Thanh Lan (trước 75); Khánh Ly
Ánh trăng là đèn trời soi dìu những phút vui bên nhau. Ánh trăng là nụ cười xinh mơn trên lá hoa. Ánh trăng là tình ta đã ghi từ xưa. Nhạc ghi trót vương lời thơ. Xui lòng ta nhớ muôn đời còn mơ. Kìa trông vầng trăng.
Tác giả: Trần Chung
Ca sỹ thể hiện: Trọng Tấn
Rạo rực niềm vui, nhớ về thăm Mẹ. Rộn ràng bàn chân, đường quê mong nhớ. Mẹ già của tôi, như cây khô chồi biếc lên xanh. Tươi ánh mắt nụ cười long lanhNắm đôi bàn tay, nghe Mẹ nghẹn ngào. Niềm vui sướng, theo dòng lệ.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Xuân Nghi
Hè ơi hè ơi! Hè có biết có hay bao nhiêu tháng ngày. Em mong hè mau đến cho đời thêm thắm ngời. Để em được đến biển xanh tuyệt vời. Cùng sóng reo vui nô đùa bên các bạn. Sau những ngày học hành chăm chỉ. Mùa hè luôn cho.
Tác giả: TRẦN TRUNG
Rạo rực niềm vui, nhớ về thăm Mẹ. Rộn ràng bàn chân, đường quê mong nhớ. Mẹ già của tôi, như cây khô chồi biếc lên xanh. Tươi ánh mắt nụ cười long lanh. Nắm đôi bàn tay, nghe Mẹ nghẹn ngào. Niềm vui sướng, theo dòng lệ.
Tác giả: Nguyễn Đình Lợi
Ca sỹ thể hiện: Hạ Vy; Don Hồ; Trịnh Nam Sơn; Loan Châu; Chung Tử Lưu
Xin hỏi cuộc đời làm sao để vui. Hỏi niềm vui thì niềm vui chỉ mỉm cười. Lại hỏi nu. cười thì nụ cười bỗng vỡ. Nu. buồn nơi này ngay bỏ quên cho ai. (Ai ai ai ...). Xin hỏi người già nỗi buồn ở đâu ra. Hỏi tình duyên.