Tác giả: Quốc Hùng
Phận hèn trắng tay, bên mái tranh nghèo. Quanh năm lo toan, cơm áo bạc tiền. Công danh không may, kiếp nghèo long đong. Thì xuân tới chi? ngày xuân có vui gì? Người tình bỏ đi, khi biết tôi nghèo. Trong đêm bơ vơ, co.
Tác giả: Huỳnh Lê
Nghèo phận nghèo chông gai. Có mấy ai hiểu được nổi khó khăn. Vì lo miếng cơm qua ngày. Bao thăng trầm dãi dầu mưa nắng, mà cuộc đời sao trớ treo. Nỡ gieo chi phận nghèo cứ mãi theo. Nắng mưa bao ngày. Ráng lo cho ngày mai.
Tác giả: Hàn Châu
Ca sỹ thể hiện: Trường Vũ & Hạ Vy
Lần đầu gặp em anh đã thầm yêu. Nhưng anh quá nghèo làm sao mở lời. Phận nghèo đâu dám trèo cao. Để rồi vuơng mang khổ sầu. Chung lối về thấy em anh làm ngơ. Lần đầu gặp anh em cũng thầm yêu. Yêu nhưng nín lặng vì anh.
Tác giả: Cô Phượng & Văn Tùng Vân
Ca sỹ thể hiện: Giang Tử; Mai Quốc huy
1. Mất em, tim anh tan nát. Tiếng đàn đã trở nên lạc lỏng, đơn điệu. Để làm chi cây đàn gợi nhớ. Giận em, anh đã trở thành người đập vỡ cây đàn. Anh đập vỡ cây đàn, giận cuộc tình bỗng chia phôi. Như đập vỡ tim.
Tác giả: Nhạc Long Sơn, thơ Bùi Thảo
Ca sỹ thể hiện: Chu Thanh Nhàn
Đông Sầu. Đêm vắng trời đông , sương trắng trời. Khuya về lãnh lẽo , buồn đơn côi. Rừng núi đồng khô giờ quạnh vắng. Nỗi buồn trong tôi buồn não nề. Ơi nhớ chiều đông tôi tiễn người. Hai bàn tay nắm lệ tuôn rơi. Biết.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Quang Linh; Ái Vân & Kiều Hưng
Bờm này có cái cái quạt mo. Quạt này vừa cứng lại vừa to. Mát lắm là cái quạt mo này. Nhưng không làm ấm cái dạ dày. Bờm này có cái cái quạt mo. Mát đấy nhưng mà không có no... Phú Ông giầu nhất nhất làng ta. Phú.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Khánh Ân X TraCy Thảo My
Số tôi cơ hàn sao mơ tình duyên. Nhìn cô chỉ bằng sau lưng. Gia cảnh tôi nghèo sao sánh kịp cô. Chẳng dám trèo cao mơ ước trầu cau. Rồi từng ngày bên cô. Lòng thầm thương. Nhưng chẳng dám nói. Mộng nguyện ước sánh đôi.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Khương
Từ thuở nhỏ. Cha tôi vốn nghèo. Là người bạc liêu. Sống hiền lành lăm ai ơi. Khi lớn rồi. Cha xa quê nhà. Gặp mẹ tôi. Hạnh phúc trong phận nghèo. Rồi từ đó. Tôi sinh ra đời. Người cần lao nên. Có đòi sống yên vui.