Tác giả: Phạm Tuấn Khải
Trên con dốc vắng, tôi đưa tình đi khắp phố, mùa xuân đến ngó, bỗng ghen tựa tình ta đó. Bờ môi ấm áp, em cho tôi mùa xuân mới, mùa xuân của yêu đương, oh yeah... Sài Gòn mưa nắng, tôi không đành rời xa em, ngày và.
Tác giả: Khắc Việt
Ca sỹ thể hiện: Duy Khoa
Cầm tay và anh nói. Ngày chia xa rồi em hỡi. Nước mắt kia khẽ lăn dài. Siết đôi tay, giữ thật chặt. Tiếng khóc vang trong đêm buồn. Biết mai mình chia xa. Biết chỉ còn mong manh. Sẽ không còn ấm môi mềm. Sẽ không còn ấm.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Hương Giang & Phạm Hồng Phước
Khi chúng ta già đi. Anh rời thành phố. Mua một căn nhà nhỏ bên ngoài ngoại ô. Nơi yên tĩnh, nơi thanh bình. Mỗi khi chiều, đôi ta ngồi ngắm mây trôi. Ánh hoàng hôn buông. Khi chúng ta già đi. Em về miền quê.
Tác giả: Nhạc Ngoại
Ca sỹ thể hiện: Nguyên Khang; Hoàng Nguyên; Xlarge
Nỗi nhớ đến giữa đêm thật sâu. Em thương yêu ơi biết em về đâu. Có lúc muốn nói với nhau vài câu. Cho con tim này biết quên u sầu. Còn đó thành phố mưa chiều vắng không. Còn đâu mùa đông buông làn khói sương. Còn đó.
Tác giả: Lý Huỳnh Long
Ca sỹ thể hiện: Đan Trường
Bâng khuâng khi nhìn trường xưa. Trong tim ta nghe xuyến xao lòng. Bao con tim giờ trôi xa. Bồi hồi tình xưa chợt thoáng qua. Còn không gian tiếng ve hoa phương rơi. Dòng ký ức rớt bên thềm. Ngày chia tay cánh hoa.
Tác giả: Nguyễn Hậu
Ca sỹ thể hiện: Nhật Tinh Anh
Đêm nay có mưa. Tiếng mưa buồn về trên phố hẹn. Chợt dịu dàng bờ vai. Em nép vào lòng anh ngất ngây. Và trên tay chiếc ô. Chiếc ô tròn anh với người. Nhìn từng giọt mưa. Chợt lòng anh nhớ về ngày xưa. Mưa rơi ướt.
Tác giả: Chưa Biết
Ôi cô em quá xinh. Vội đi về đâu thế. Chân em mang gót cao. Tà áo lấp lánh trong mưa. Cho anh theo với em. Đưa em về cuối phố. Mưa rơi sao cứ rơi. Từng giọt đẫm ướt đôi bờ vai. Chớ nên ngại ngùng chi. Khi mưa hoài.
Tác giả: Vũ Quốc Việt
Ca sỹ thể hiện: Lê Uyên Nhi; Helen Trần
Mùa hoa tươi ngủ sau hàng cây, đàn chim bay bỏ quên dòng sông, mùa mưa giông chẳng khi tí tách, con sóng xưa chẳng khi vỗ bờ. Ngày anh đi, ướt hoen bờ mi, chiều nên thơ bỗng nghe ngẩn ngơ, hoàng hôn rơi rớt khi sương.
Tác giả: Quốc Hùng
Chờ đợi người qua, một chyến trăm năm. Chờ đợi người qua, tìm bước chân quen. Trăm triệu người quen, chào nhau rất lạ. Trăm triệu người quen, lòng nghe bỗng lạ. Bước trần gian(!). Em còn đợi ai? một chuyến trăm năm. Bên.