Tác giả: Phạm Anh Dũng
Ca sỹ thể hiện: Bảo Yến
Nhận được thư em nơi vùng tuyết lạnh. Nhớ lũy tre xanh ánh mắt mẹ hiền. Nhớ nắng quê hương nhớ tà áo trắng. Cách một đại dương sao thấy thật gần. Nhận được thư em bên trời xứ lạ. Nghe gió đông về chợt thấy thiết tha.
Tác giả: Nhạc Nhựt Phương, lời Lê Thị Bạch Huệ
1.Ngày xưa quen nhau, em vẫn thường yêu hoa tím. Qua ngõ nhà em, giàn hoa tím ngẩn ngơ chiều. Lời yêu đầu chưa nói, còn ngại ngùng trên môi, sắc tím hoa bồi hồi, để lòng thêm nhớ thôi. 2.Chiều trên sông quê, hai.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Thái Châu
Chiều nay mưa trên phố. Nhớ mưa đồng dạt dào. Dòng sông quê tình tứ. Ngày nào cô thôn nữ. Rước tôi về miền quê. Chiều mưa giăng phủ mờ. Lênh đênh con xuồng chèo. Bềnh bồng trên làn sóng. Sóng vui đưa tình đi. Mưa làm em.
Tác giả: Anh Thi Đi
Ca sỹ thể hiện: Hương Giang
Gió chướng thẹn thùng về. Em nở nụ cười, màu tím đam mê. Nụ cười em, nhuộm tím dòng sông quê dịu ngọt. Tím cả đời anh, tím cả tình hẹn thề. Em hoa lục bình, âu yếm dòng nước phù sa. Anh dân chài, trải qua biết bao mùa tôm.
Tác giả: Phó Đức Phương
Ca sỹ thể hiện: Anh Tuấn; Minh Thu
Con sông quê tôi nước như làn da màu hồng. Ông bà tôi, cha mẹ tôi vẫn gọi dòng sông Cái. Dòng sông muôn đời dạt dào. Chắt chiu tháng ngày những cánh đồng thẳng cánh cò bay. Cây lúa quê tôi cây nhãn quê tôi lớn lên trên.
Tác giả: Viễn Châu
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Út Bạch Lan
Trời hỡi làm sao cho khỏi đói. Gió trăng có sẵn làm sao ăn. Làm sao giết được người trong mộng. Để trả thù duyên kiếp phụ phàng. Hàn Mạc Tử ơi trăng tàn sao rụng. Đấy Quy Nhơn đã vắng bóng anh rồi. Có một vầng trăng.
Tác giả: Cẩm Nhung
Ca sỹ thể hiện: Thuỳ Phương
Tím lục bình trôi ai thả trôi theo dòng nước. Sao tím trung tình tím cả dòng sông quê. Anh xa trường làng xa mấy nẻo nhỏ miền quê. Lòng nghe thương nhớ có nhớ lối về mênh mông. Tóc dài bay tuổi đôi mươi em như hoa tím. Ru.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Phương Anh & Vương Khánh Hòa
Chiều mưa có một người con gái nhớ quê xa vời vợi. Dòng sông giấc mơ xưa một thời thiếu nữ buồn trôi. Tuổi thơ xưa đã qua, người xưa xa cách xa. Còn đâu bóng quê nhà trong chiều xa vắng. Thuyền xưa xuôi dòng người xưa đã.