Tác giả: Duy Khánh & Viễn Châu
Ca sỹ thể hiện: Trọng Phúc & Thoại Mỹ; Ngọc Huyền; Hương Lan (trước 75)
Ai ra xứ Huế thì ra. Ai về là về núi Ngự ai về là về sông Hương. Nước sông Hương còn vương chưa cạn chim núi Ngự tìm bạn bay về. Người tình quê ơi người tình quê thương nhớ lắm chi. Ai ra xứ Huế thì ra. Ai về là về Vỹ.
Tác giả: Trịnh Công Sơn
Ca sỹ thể hiện: Trần Cao; Trịnh Vĩnh Trinh; Mỹ Tâm
Có chút bồi hồi trong phút chia ly. Có những mặt người không yêu là vì. Có những cuộc đời hết sức ngây ngô. Đi trong tình dài có người đã tới. Sao trong hồn này tiếng lời hấp hối. Tôi không là người u mê khờ dại.
Tác giả: GIA LONG Hp
( Viết nhân ngày TBLS 27 tháng 7 ). Chẳng ai biết đến chị tôi. Một người trực chiến trên đồi... ngày xưa. Bố ốm chết vào ngày mưa. Vết thương để lại... ban trưa địch càn. Tái giá mẹ chịu tiếng oan. Ra đi... để lại lũ.
Tác giả: Viễn Châu
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Đây có phải quán hàng năm cũ. Sương mờ giăng bao phủ một khung trời. Lá bàng rơi lá bàng rơi. Chiều nay có kẻ nghẹn lời nhớ thương. Gió thổi vi vu lá bàng bay lả tả. Như chào đón hỏi han người khách lạ ở ven đường. Nắng.
Tác giả: Nhạc Ngoại
Bốn mùa như gió Bốn mùa như mây Những dòng sông nối đôi tay Liền với biển khơi Đêm chờ ánh sáng Mưa đòi cơn nắng. Mặt trời lấp lánh trên cao Vừa xa vừa gần Con sông là thuyền Mây xa là buồm Từng giọt sương thu hết mênh
Tác giả: Trầm Tử Thiêng & Ngân Giang
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan & Quang Linh
Ngày xưa lên năm lên ba. Tuổi thơ yêu trăng yêu hoa. Giữa đêm mơ hoa mơ trăng vào nhà. Mình thường hay chơi quanh cây đa. Có em em là Hằng Nga. Có anh anh là Cuội già. Ngày xưa lên năm lên.
Tác giả: Lê Mộng Bảo & Châu Kỳ
1. Tối qua có người đến nhà xin bỏ trầu cau. Ba me đón chào chuyện hỏi cưới bàn thật lâu. Em buồn em khóc biết bao nhiêu. Nhớ anh và thương anh thật nhiều. Nhưng lòng giận anh mình yêu nhau. Cớ sao không tìm.
Tác giả: Trúc Phương
Ca sỹ thể hiện: Quang Nhựt; Hương Lan & Thái Châu
Ai biết ai vì đời cùng ngược xuôi chung lối mòn. Ngày anh hai mươi tuổi, em đôi tám trăng tròn. Đêm lạnh còn chăn đơn gối lẻ. Chưa buồn khi canh vắng khép đôi mi. Cho đến hơn một lần tuổi trẻ như qua mất rồi. Ngày tim lên.