Tác giả: Nhạc Ngoại [Lời Việt: Vũ Thanh]
Ca sỹ thể hiện: Quốc Khanh
Cuộc tình năm ấy đã như kỷ niệm thoáng qua. Người tình năm ấy đến đây nghìn trùng cách xa. Mình ta đếm bước những đêm tìm về chốn xưa. Ta nghe trong ta nỗi tiếc thương. Người tình ngây ngô giờ nhớ thương. Tiếc thương một mối.
Tác giả: Trần Thiện Thanh
Ca sỹ thể hiện: Nhật Trường; Ngọc Lan
Cuộc tình nào đã qua. Gặp lại rồi cũng xa. Thôi cho em quay về. Con đường hôm qua. Dừng ở gần ngõ hoa. Hoa hồn trắng ngọt ngào. Thôi thôi em xin chừa. Con đươ`ng tình trăng hoa. DK:. Thà đừng gặp lại nhau. Để.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Trịnh Tuấn Vỹ & Hà Kim Ngọc
Chìm trong cơn mưa chiều rơi, ôi nhớ thương năm xưa bên người. Lời yêu trao trên đầu môi, anh dắt em đi trong tình yêu. (nụ hôn trao nhau nồng say, cho khát khao con tim hao gầy, đắm say tình nồng ngây ngất ). Lời yêu xưa.
Tác giả: Nguyên Bích
Giọt nước mắt hoen sâu hồn thương đau. Bao đêm nhung nhớ dâng trào. Nhớ một đời, nhớ một người, một người hôm nao. Ngàn nỗi nhớ lung linh đời xanh xao. Trong cô đơn tôi, nỗi nhớ miệt mài. Dĩ vãng chưa phai, vẫn cơn đau.
Tác giả: Quốc Trụ
Ca sỹ thể hiện: Phan Ngọc Luân
À Lạt hoàng hôn, sương giăng khắp lối. Sương hôn lên nhẹ, tóc em thơm nồng. Chiều nào song đôi, quanh hồ Xuân hương. Ấm áp lạ thường, dù đã vào đông. Đà Lạt ngàn thơ, vang trong tiếng gio. Đôi ta hẹn thề, tiếng chuông.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Mạnh Quỳnh; Duy Trường; Trường Vũ
Đường vắng thưa người trời khuya gió hiu hiu buồn. Bước lạnh lùng bơ vơ chạnh lòng xuôi mình nhớ. Chốn đó tình nhân còn biết thương nhân tình. Giận hờn xin xóa tan yêu nhau. Từ lúc tên em nở vào mùa xuân. Rồi cứ đêm.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Thanh Thúy
Làm sao hết nhớ thương anh ơi! Khi mùa thu dắt mưa qua đời. Mưa bụi hoàng hôn buông. Sầu dăng lối. Đi dưới mưa ngỡ bụi trần ai. Rắc lên đời em bao đắng cay. Rắc lên nửa linh hồn em tím tái. Ngày anh bỏ phố yêu thân.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Yến Khoa; Bảo Yến; Như Quỳnh; Hạ Vy; Giao Linh
Ngày xưa nếu tình ta đừng vỡ đôi. Thì nay đâu phải duyên kiếp dở dang. Xa anh ngồi nhớ trông chiều. Bao năm một bóng cô phòng. Em âm thầm như cánh sầu đông. Ngày xưa nếu trời không đành rẽ đôi. Thì nay đâu phải.