Tác giả: Nhạc Vinh Sử, thơ Nguyễn Hải Thảo
Khi con vừa khóc chào đời. Mẹ cười long lanh sóng mắt. Khi con rời khỏi vành nôi. Có mẹ kề bên dìu dắt. Mẹ là khúc hát ca dao. Ru con lớn theo năm tháng. Mẹ là dòng suối ngọt ngào. Chảy suốt đời con không cạn. Khi con đi.
Tác giả: Vinh Tiên
BẠN NHỎ ƠI. Em ơi người em nhỏ tuổi. Chị quí hoài hình bóng làm sao. Ngày nào em bận không đến. Lòng chị buồn nghẹn ngào không nói. Chị thương em như thể chị em. Em hãy gắng học hành đến chốn. Để tương lai ngời sáng hồn.
Tác giả: Nhạc: Hàn Châu & Thơ: Vịnh Đại Sơn
Ca sỹ thể hiện: Võ Hạ Trâm
Nắng hồng đẹp nhất có dừng lại. Xuân thời đẹp nhất tuổi đời xanh. Thu ngân rơi rụng vàng lá đó. Góc gió thu tàn vui nắng hanh. Cho ta lại nhớ phút giây bên nhau. Cố nhân đêm đêm chốn trời nao. Nắng thu gợi thoáng màu nắng.
Tác giả: Lê Bá Vĩnh
Từng chiếc lá úa, rơi cuối thu mỏng manh, em ngước nhìn lá bay trong chiều. Rồi mùa thu đi qua, đông đến em nơi đây mãi mong chờ. Và nhớ thương về anh. Mùa đông sang kéo đến, tuyết đông rơi buốt giá. Gió đông về.
Tác giả: Khánh Vinh
Ca sỹ thể hiện: Xuân Mai
Lật đật í à lật đật. Lắc lư í à lắc lư. Em ngồi ngay nào. Sao mà cứ thích lúc lắc thế? Lật đật í à lật đật. Bé tất bật với những trò chơi. Lò cò đánh đáo nhẩy dây. Bé tất bật với những trò chơi. Khi bà gọi về. Giúp.
Tác giả: Vũ Vĩnh Phúc
Ca sỹ thể hiện: Duy Linh; Nhật Huy
Chiều nhạt nắng thu sang lá úa rơi rơi vàng. Hoàng hôn xuống cô đơn một mình lang thang. Mùa thu đến thông reo vi vút trên non ngàn. Aùnh trăng vàng nhạt nhòa sau đám mây tan. Người yêu hỡi sao không đến với anh trong.
Tác giả: Lê Ngọc Vinh
1. Bết-lê-hem đêm xưa lạnh giá, nghe vẳng xa: Con Trời giáng sinh;. Ngàn thiên binh hiện trong đêm vắng, ðến kẻ chăn đang thức canh bầy. Muôn vinh quang chiếu rọi quanh chúng, kinh tâm thay, bọn chúng hoang mang,
Tác giả: Mai Đức Vinh
Biển rất gần và cũng rất xa. Gần như đời mẹ tuổi bôn ba. Xa như mơ ước em vừa chớm. Vời vợi mà sao vẫn đậm đà. Biển dịu hiền và dễ giận hờn. Dịu hiền như thuở mẹ tha hương. Giận hờn như lúc anh biền biệt. Đau đáu.
Tác giả: Lê Vinh
nửa đêm biển mệt nhoài vì suốt ngày ầm ĩ, nên đã nằm ngủ yên, rặng thông reo gọi gió, giờ mệt cũng đứng yên, nửa đêm chỉ có cát cong thèmtinhfuwj, tìm sự vỗ về của