Tác giả: Đoàn Nguyên Hiếu
Ca sỹ thể hiện: Tiến Lâm
Miền Trung yêu thương ôm mãi vào lòng. Người con gái Hà Nội. Dáng xuân xanh tuổi đôi mươi. Làn tóc mây bay dịu dàng. Nón nghiêng che nụ cười duyên dáng. Chị là cô tấm giữa lòng quê hương. Từng dòng nhật kí ngày nào còn.
Tác giả: Nhạc Ngoại
Ca sỹ thể hiện: Bằng Cường
Phải chăng tình yêu là những nỗi nhớ. Phải chăng là phút bỡ ngỡ. Phải chăng người đang yêu và được bên nhau mãi. Cùng nhau tay trong tay sánh đôi. Bước đi trên những con đường. Đắm đuối trong tình yêu. Yêu nhau cho đến.
Tác giả: Hoàng Thu Diệp
Ca sỹ thể hiện: Lê Hồng Thắm & Điền Trung
Thành phố tôi yêu có những con đường. Trải dài rợp bóng cây xanh. Cây xanh xanh ngát trời xanh. Dịu mát làm sao với hàng me bên đường. Lá me xanh thắm con đường tuổi thơ mơ mộng. Nô nức niềm tin yêu hy vọng. Có cái gì.
Tác giả: Nhạc: Hàn Châu & Thơ: Vịnh Đại Sơn
Ca sỹ thể hiện: Võ Hạ Trâm
Nắng hồng đẹp nhất có dừng lại. Xuân thời đẹp nhất tuổi đời xanh. Thu ngân rơi rụng vàng lá đó. Góc gió thu tàn vui nắng hanh. Cho ta lại nhớ phút giây bên nhau. Cố nhân đêm đêm chốn trời nao. Nắng thu gợi thoáng màu nắng.
Tác giả: Nhật Ngân & Thanh Bình & Y Vũ
Ca sỹ thể hiện: Thanh Tuyền & Chế Linh
Thôi rồi còn chi đâu em ơi. Có còn lại chăng dư âm thôi. Trong cơn thương đau men đắng môi. Yêu rồi tình yêu sao chua cay. Men nào bằng men thương đau đây. Hỡi người bỏ ta trong mưa bay. Phương trời mình đi xa.
Tác giả: Nguyễn Vũ & Mặc Thế Nhân
Ca sỹ thể hiện: Anh Khoa & Hoạ Mi
Chờ anh trong chiều nay, nắng hôn đường phố dài. Người qua đôi từng đôi, lắng nghe buồn xua tới. Người vui sao là vui, nhởn nhơ cười nói nhiều. Lòng nghe như tịch liêu, vắng anh chiều hắt hiu. Tình vẫn chưa.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Trương Thảo Nhi
Đứng giữa ngã tư đường chẳng biết rẽ hướng đi đâu. Mẹ ơi con chỉ muốn được về nhà chẳng cần biết tương lai. Cuộc sống con có ra sao mẹ ơi con chỉ muốn được về nhà. Chẳng thể nắm giữ ai cũng chẳng thể níu lấy ai. Làm sao để.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Đan Nguyên & Hà Thanh Xuân
Ngựa hoang nào dẫm nát tơi bời. Đồng cỏ nào xanh ngát lưng trời. Ngựa phi như điên cuồng. Giữa cánh đồng dưới cơn giông. Vì trên lưng cong oằn. Những vết roi vẫn in hằn. Một hôm ngựa bỗng thấy thanh bình. Thảm cỏ tình yêu.