Đứng giữa ngã tư đường chẳng biết rẽ hướng đi đâu
Mẹ ơi con chỉ muốn được về nhà chẳng cần biết tương lai
Cuộc sống con có ra sao mẹ ơi con chỉ muốn được về nhà
Chẳng thể nắm giữ ai cũng chẳng thể níu lấy ai
Làm sao để trái tim con thành thật
Những điều đã qua lâu và những lời đã khắc sâu
Càng lớn khôn mới thấu hiểu lòng người
À ơi ru ới a
Trưởng thành là sự lựa chọn đúng sai
À ơi ru ới a
Muốn trở thành điều mẹ cha tự hào
Khi còn thơ bé mong được lớn
Tự do lượn bay khắp bầu trời kia
Dường như con chẳng thể tìm một nơi để an trú
Một mình giữa chốn xa hoa thị thành
Ngoài kia người ta khiến con khổ tâm
Chạy theo những dối trá và nhỏ nhen
Bản thân nhiều mơ ước, tim lại mang nhiều vết xước
Trưởng thành nào đâu phải điều dễ dàng
À ơi ru ới a
Trăng lên đầu ngõ con đi đã lâu
À ơi ru ới a
Muốn trở thành điều mẹ cha mong ước
Con nhận ra quá nửa đời người
Chẳng ai sẽ ở mãi bên cạnh ai
Nhận ra màu tóc ấy đã nhạt phai theo năm tháng
Thời gian lặng lẽ trôi hết một đời
Con đây con đã trở về nhà
Về với vòng tay ấm hơi mẹ cha
Tuổi thơ bình yên ở trong vòng tay của gia đình
Là điều quý giá mang tên hạnh phúc
Có những lời vẫn chưa kịp
Có những người vẫn chưa kip
Kịp nói con xin lỗi cha mẹ
Và con nhớ cha mẹ rất rất nhiều
Nếu ai còn có cha mẹ
Nếu ai còn có cha mẹ
Hãy biết trân trọng khi có thể
Vì chính khi đã mất tất cả
Cũng chỉ có cha mẹ luôn bên ta
Con ngồi trên tấm phản ngoài sân
Trời om hồng trên má chiều ngả vàng
Làn khói mờ đôi mắt cha mẹ vẫn cười nhìn con
Nhìn con qua tấm kính của khung hình
Bàn tay khẽ chạm lấy những trang giấy muộn màng ấy
Ngập tràn chữ viết, con ơi, con ơi về nhà