Tác giả: Minh Vy
Ca sỹ thể hiện: Xuân Phú
Mây, giờ bay chốn đâu xa xôi. Biết không chiều buông tím lòng. Lững lờ tựa như tóc mây vẫn còn. Tìm quên dấu yêu. Tìm quên dấu yêu. Em, giờ đang ấm êm phương nào. Có còn ngồi bên phím đàn. Hát về người yêu thuở xưa dại.
Tác giả: Chưa Biết
Huế Ơi, sông Hương, núi Ngự nhuộm trăng vàng. Mênh mang lơ lửng chiếc thuyền nan. Câu hò mái đẩy, ôi tha thiết. Nhẹ nhàng chèo quế ánh trăng lan. Thôn Vỹ mơ màng tiếng thở than. Thấp thoáng từ xa buông tiếng đàn. Nghiêng.
Tác giả: Anh Bằng & Trúc Sinh
Ca sỹ thể hiện: Như Quỳnh; Lâm Thúy Vân
Cuộc tình năm xưa nay đã không còn. Lịm tắt như hoàng hôn. Còn lại đâu đó trăm vết thương sầu. Và con tim lẻ loi. Người tình năm xưa xa vắng lâu rồi. Quên lãng như làn mây. Còn lại ta với xác thân hao gầy. Ôi hoang.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Vân Khánh
Câu hát xưa rơi xuống dòng sông Hương. Câu hát buồn còn vương vấn đôi bờ. Nhớ ai mà nhện buồn giăng tơ. Chuồn chuồn mắc phải tơ vương. Tơ vương tơ vướng lòng ai. Mà trong câu hát những đường tơ như tiếng thở than. Tình.
Tác giả: Phan Ni Tấn
Năm năm rồi em nhỏ. Giờ hai đứa hai đường. Anh đã là khách lạ. Em vui làm người xa. Năm năm về qua đó. Quán trưa thuở hẹn hò. Chim xưa nằm giấu mỏ. Ngày xưa nằm co ro. Góc nào trong tim đó. Chốn nào chân đường.
Tác giả: Hà Lan Phương
Vẫn là anh như khói chiều bảng lảng. Một sớm mai đưa em bước trở về. Quê hương đó ngàn trùng xa dịu vợi. Mái tranh nghèo lam khói toả chơi vơi. Vẫn là anh một chốn về xa vắng. Tìm nhau đâu khi chớp bể mưa nguồn. Vẫn.
Tác giả: Minh Châu
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan; Đàm Vĩnh Hưng; Chưa Biết; Lam Trường; Hoàng Phương
Ngày xưa khi con thơ dại, thường quẩn quanh bên cha mỗi ngày. Để hàng đêm sân khấu lên đèn là bao giọt mồ hôi của cha. Con vẫn đứng khép nép bên cha. Và lặng lẽ nghe những tiếng thở dài. Đằng sau những vinh quang nào.
Tác giả: Liêu Hưng
Ca sỹ thể hiện: Hồ Tuấn Anh; Nukan Trần Tùng Anh
Sợ rằng đôi vòng tay không ai níu lấy. Sợ rằng em sẽ không trở về nơi đây. Sợ rằng khi chúng ta gặp lại. Cảm giác yêu thương đã phai tàn. Nghẹn ngào đôi bờ mi, đành lòng quay mặt đi. Có nỗi nhớ nào hơn nỗi mong chờ. Vội.