Tác giả: Hồng Vân
(Nữ) Con xin Đức tin Chúa ở trên trời. Chúa ở trên trời ban phước gia ơn. Chồng con vì nước ra đi từ lâu mà vẫn chưa về. Xin được niềm tin ơn Chúa. (Tí Hon) Con xin Đức tin chúa ở trên trời. Chúa ở trên trời ban phước gia.
Tác giả: Xuân Hồng
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Cây đàn ghi ta của đại đội Ba. Khi hành quân xa. Cây đàn theo ta đi khắp nơi trên chiến trường. Từ miền Ðông đất mới. Ðàn cùng lên biên giới ca khúc quân hành. Cây đàn chúng tôi trở nên người bạn tâm tình. Khi vui.
Tác giả: Xuân Hồng
Ca sỹ thể hiện: Thùy Dương & Nhất Sinh; Quốc Đại; Mai Tuấn
Quê hương ơi đẹp lắm những cây dừa. Trái xanh ngoài xanh trong trắng. Bốn mùa nước ngọt lại trong như tấm lòng người dân Việt Nam thủy chung. Quê dừa, từ nơi đồng xanh bát ngát, phù sa đất cát nước bạc Cửu Long. Nghiêng mình.
Tác giả: Phạm Hồng Phước
Ca sỹ thể hiện: Phạm Hồng Phước
Cha thường kể nhiều lắm về thời niên thiếu. Cha hay đạp xe mỗi sáng cóc cách tới trường. Ngay khu phố trước nhà, có cụ già bán bánh thơm lừng. Những chiếc bánh bao tròn ấm áp khói bay. Mẹ kể ngày xưa thời đấy trông mẹ đẹp.
Tác giả: Nguyễn Hồng Thuận
Ca sỹ thể hiện: Tần Khánh; Cao Thái Sơn; Ngô Kiến Huy; Tần Khánh
Ngày hôm qua cơn gió kia. Cũng làm anh tái tê đêm dài. Ngày hôm qua anh đớn đau. Khi tình yêu vụt bay đi mất. Anh đã mơ những phép màu. Anh đã mơ những điều thần tiên. Rồi hôm nay em đến đây. Cho lòng anh bỗng vui.
Tác giả: Hồng Dương
Ca sỹ thể hiện: Hồng Dương
Duyên là như vậy. Mà phận nào hay. Người mà chân thành thường tự ngậm đắng cay. Cố giấu trong lòng em đâu biết. Thầm nhớ em nhiều và da diết. Nhưng anh biết mình ở vị trí nào. Khó hơn những gì. Mà anh từng nghĩ. Vì càng.
Tác giả: Nguyễn Hồng Thuận
Hồn say đắm ngập tràn, giấc mơ nồng nàn, người đem yêu thương đến nơi đây. Để ta hóa bềnh bồng, trôi mãi nghìn trùng, giữa muôn ngàn giấc mơ. Lòng ta đã đợi chờ, khát khao từng giờ, mùa đông quanh đây vẫn chưa qua. Người như.
Tác giả: Nguyễn Hồng Thuận
Ca sỹ thể hiện: Đàm Vĩnh Hưng & Dương Triệu Vũ
Em cứ đi đi trên con đường ấy. Đường còn xa lắm cho hai chúng ta. Rời tay nhau tắt nắng chiều ta hóa xa lạ. Vội nhung nhớ cũng vội lãng quên. Bóng tối quanh đây sao im lặng thế. Để riêng anh thấy nỗi đau rất nhiều. Giờ.