Em cứ đi đi trên con đường ấy
Đường còn xa lắm cho hai chúng ta
Rời tay nhau tắt nắng chiều ta hóa xa lạ
Vội nhung nhớ cũng vội lãng quên.
Bóng tối quanh đây sao im lặng thế
Để riêng anh thấy nỗi đau rất nhiều
Giờ đây anh phải chấp nhận quá khứ
Và quên nhớ quên thương quên vấn vương khi không có em.
Em đi mang theo bao nhiêu những kỷ niệm
Dặn lòng anh sẽ chẳng kiếm tìm
Để người nơi ấy mãi yên bình
Đường em đi rồi sẽ thênh thang
Riêng anh chỉ còn lại mênh mang
Rồi sẽ nhớ em khi mỗi mùa sang
Cùng theo năm tháng, chốn đây sẽ chỉ còn mùa quên.