Tác giả: Trần Vũ Anh Bình
Ca sỹ thể hiện: Đăng Khôi
Một đời anh làm áng mây trôi. Nhờ cơn gió ru đời bồng bềnh. Trôi về nơi miền xa. Tìm cô đơn gọi tiếng yêu thương. Ngàn đời xin là áng mây trôi. Về nơi cuối chân trời xa mờ. Quên rồi bao buồn đau. Từ khi em lặng bước chân.
Tác giả: Thuận Yến
Ca sỹ thể hiện: Thanh Lam
Lá cứ đổ triền miên trên mái phố. Anh không qua lối cũ vẫn thu về. Không ngoái lại sao anh không khép cửa. Ðể hoa vàng thêm một sắc bơ vơ. Trôi về đâu! Trôi về đâu những số phận không ngờ. Em cứ hát! Hát một ngày cho.
Tác giả: Nhật Bằng & Xuân Lôi
Thuyền dần trôi về nơi bến cũ. Tiếng sáo ru mơ. Bờ dâu xanh chìm trong sương đêm. Mái tranh hiền ấm êm. Rồi ngày qua ta vẫn nhớ mãi. Bao tiếng ca êm đềm. Của người dân lành đang vui say. Ðang sống trong no lành.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Đình Bình
Anh ước là một nhành hoa. Tô thắm thanh xuân vừa qua. Sẽ mãi là một bài ca. Luôn dịu êm như nắng mai hồng. Anh ngỡ như anh vẫn đây. Vẫn dìu em qua bao tháng ngày. Để giờ chia tay. Còn lại trong anh những gì? Uh huh.
Tác giả: Hoàng Phú
Giòng sông Hát nước xanh mờ sâu. Êm đềm trôi về đến nơi đâu ? Sóng đưa lăn tăn con thuyền ai xuôi. Theo gió khơi tiếng ca âm thầm trầm rơi. Ngày xưa kia nơi đây đã từng vang hình bóng. Đôi quần thoa đem máu đào hòa.
Tác giả: Anh Bằng
Ca sỹ thể hiện: Như Mai; Thúy Hằng; Thanh Trúc; Duy Quang
Tình như nắng lên đầu non, mỏng manh chết theo hoàng hôn, ồ ô ố ô ồ ô, ồ ô ố ô ồ ô, tình như lá khô mùa Đông, nằm nghe tuyết chôn lạnh lùng, ồ ô ố ô ồ ô, ồ ô ố ô ồ ô, có một đêm trăng vàng tắm suối lặng lờ, ta nhìn.
Tác giả: Chưa Biết
(Và thời gian cứ trôi đi mãi, để anh nhận ra rằng... ..mình đã mất đi điều quí giá nhất trong cuộc đời, kể từ khi em ra đi). Lang thang trong đêm buốt giá, lang thang không biết đi về đâu? Lang thang qua bao phố.
Tác giả: Anh Việt
Ca sỹ thể hiện: Bạch Yến; Tuấn Vũ; Lê Uyên; Trần Cao; Ánh Tuyết
Bến ấy ngày xưa người đi vấn vương biệt ly. Gió cuốn muôn phương về đây, thấy bóng người về hay chăng? Xa nhau bến xưa ngày ấy. Anh đi thế thôi từ đây. Sầu chết bên lòng. Hồn nặng nhớ mong. Biết đi sầu em mong.
Tác giả: Dương Thiệu Tước
Đây bến Hàn Giang. Sông nước mênh mang. Chơi vơi nhấp nhô làn sóng. Xa xa thoáng in buồm trắng. Ôi bến Hàn Giang. Non nước thê lương. Mây u ám khi chiều xuống. Rầu lòng khách phong sương. Làn gió vi vu hát hiu buồn.