Tác giả: Hoàng Trọng
Kìa trăng quê tôi , trăng tròn như má nàng ngày mùa. Trăng đẹp như ánh ngời mầu cờ. Hờn diệt thù thắm hòa. Kìa trăng lên khơi, trăng lùa mây xóa đời mịt mờ. Trăng Tự Do mới về đầu mùa. Bao nhiêu lòng đợi chờ !
Tác giả: Tiến Luân
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan; Mộng Thi; Chế Thanh; Đình Văn; Yến Vy
Khi em về cánh đồng nhuộm đỏ phù sa. Khi em về đang mùa điên điển trổ hoa. Mà nghe câu hát vắng xa trên đồng nước trắng. Mà nghe câu hát thoáng bay trong mùa gió bấc. Thương chồng nấu cháo le le. Nấu canh bông bí nấu.
Tác giả: Lam Phương
Ca sỹ thể hiện: Vân Khánh; Đặng Thế Luân; Gia Huy; Như Quỳnh
Bóng chiều đã buông màu. Nhớ lại giấc mơ hôm nào. Ngày đôi mình còn bên nhau. Cùng chung mộng về sau. Yêu nắng vàng phơi phới. Yêu cơn mưa rào. Biết tình chẳng bao lâu. Nên trời đã cho cơn sầu. Người âm thầm gọi mưa.
Tác giả: Nhạc Nhựt Phương, lời Bình Nguyên
Ca sỹ thể hiện: Xuân Viên
Bàn tay Mẹ chắn mưa sa. Bàn tay Mẹ chặn bão qua mùa màng. Vẫn bàn tay Mẹ dịu dàng. À ơi này cái trăng vàng ngủ ngon. À ơi này cái trăng tròn. À ơi này cái trăng còn nằm nôi. Bàn tay Mẹ thức một đời. À ơi này cái mặt trời bé.
Tác giả: Nguyễn Tiến
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Như Ngọc & Huỳnh Thật; Đình Văn; Chế Thanh
Cây so đũa gầy gầy xếp hàng bên lối vắng. Vỏ xanh nhớ nỗi nhớ với những người đi xa. Nhà anh bên nhà em. Đường về chung lối nhỏ. Hàng cây so đũa gầy cứ đong đưa từng đôi. Cây so đũa gầy gầy cứ đong đưa từng đôi. Những.
Tác giả: Y Vân & Xuân Tiên
Biết nhau, giữa độ trăng tròn. Nhớ nhau dưới biển , mà trên non, ơ vẩn tìm. Ơi, thương nhau thì mâm, bánh buồng cau. Cũng nên duyên, Ừ ừ Duyên. Biết nhau, lúc gặp bên đường. Mển nhau ngay thật, mà yêu thương, ơ sớm.
Tác giả: Quan Chí Thành
Ca sỹ thể hiện: Thuỳ Dương
Từng bước tôi đi âm thầm trong đêm khuya. Lòng nhớ miên man về những đêm xưa. Cùng em chung nhịp bước. Dù đã xa xăm mà sao vẫn còn hoài nhớ. Thuở ấy bên nhau vui vầy bao đêm sâu. Dệt giấc yêu đương hạnh phúc mai sau. Cùng.
Tác giả: Tiến Luân
Ca sỹ thể hiện: Dương Ngọc Thái & Thuý Hằng; Thiên Sơn
Anh đưa em về quê nội Bạc Liêu Sóc Trăng, anh đưa em về thăm lại làng quê thuở xưa. Hàng tre đừng ôm mái nhà tranh, bờ đê uốn quanh lấy dòng sông, thẫn thơ trên đồng một bầy bầy con nít. Anh đưa em về quê nội nhiều năm gió.