Tác giả: Lời: Minh Thuận
Ca sỹ thể hiện: Hồ Quang Hiếu
Kỷ niệm đó đã xa thật rồi. Trong lòng vương vấn bao ưu phiền. Như lá rơi bên hồ đời cuốn trôi. Rồi năm tháng đắng cay nhạt nhoà. Ly rượu say giúp ta quên người. Khi đã yêu ta sầu một mình ta. Sướng vui cùng ai.
Tác giả: Việt Anh
Ca sỹ thể hiện: Thu Phương; Quang Dũng
Nhìn vào đôi mắt ấy. Và không gian xung quanh rợp nắng mùa Xuân. Đang hát lên, hát cho niềm hạnh phúc vừa tới. Điều cuối cùng đợi chờ. Mùa Xuân trong ánh mắt. Trả lại anh niềm kiêu hãnh của ngày xưa. Đã chết đi, giữa.
Tác giả: Chưa Biết
Một màu xanh đã cho ta. Những cảm giác ôi sao lạ quá. Thấy yêu đời yêu mọi người. Yêu quê hương thắm tươi màu xanh. Nào ta hãy đến bên nhau. Hãy quên hết đi bao buồn đau. Có một màu xanh tuyệt vời. Sẽ cho ta thấy yêu cuộc.
Tác giả: Hà Ngọc Yến
Trời làm mưa giông cho đôi mắt ai u sầu. Nhìn ra xa xăm nơi nơi ngập tràn nước lũ. Miền trung yêu thương bao năm khổ công cấy cày. Đến nay nước về cuốn trôi tất cả đi rồi. Hỡi cao xanh ơi có ai thấu chăng nỗi lòng. Người.
Tác giả: Nhạc Ngoại [Lời Việt: Lời Xuân Độ]
Tình thiên chúa bao la. Nhạc ngoại phim hoàng tử ai cập. Viết lời : Xuân Độ. Cầu khấn chúa toàn năng , để ngài dẫn lối ta đi theo ngài , hưởng vinh hoa , trường sinh sướng vui , không đau khổ hay bất công. Lời cầu.
Tác giả: Nguyễn Nam
Ca sỹ thể hiện: Như Ý
Anh không về dù đã hẹn mùa xuân. Anh sẽ về ngày phố phường đổi mới. Bao xuân đến rồi đi em vẫn đợi. Trái tim em thầm nhắn ơi mùa xuân. Ơi mùa xuân ơi mùa xuân anh nói anh sẽ về. Anh vẫn còn đâu đó giữa mùa xuân. Mai.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Trung Quang; Chưa Biết; Minh Thuận; Minh Thuận
Kỷ niệm đó đã xa thật rồi. Trong lòng vương vấn bao ưu phiền. Như lá rơi bên hồ đời cuốn trôi. Rồi năm tháng đắng cay nhạt nhòa. Ly rượu say giúp ta quên người. Khi đã yêu ta sầu một mình ta. Sướng vui cùng ai trong nỗi.
Tác giả: Nhạc Nguyễn Văn Hiên, thơ Vũ Ngọc Giao
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Theo em lên đồi chiều xưa. Mở lòng lắng nghe em hát. Trên đầu trời xanh bát ngát. Dưới chân cỏ mượt như nhung. Theo em lên đồi chiều xưa. Mở lòng lắng nghe em hát. Đồi chiều bỗng dưng nhòa nhạt. Gui-ta mấy sợi buông.