Tác giả: Nhạc Ngoại
Ca sỹ thể hiện: Bảo Thy & Quang Vinh
Từng ngày nhẹ trôi rất nhanh từ lúc mình vừa quen nhau. Mà giờ anh mới hay... rằng từ lâu đã yêu em rồi ! Ngại ngùng người không nói ra, em chẳng thể nào hay biết. Lập lờ như giấc mơ... chỉ thầm vui lúc anh bên em.
Tác giả: Trần Lập
Ca sỹ thể hiện: Bức Tường; Bức Tường
Thuở ngàn xưa khi nơi đây chỉ là sỏi đá. Từ hoang sơ người Việt khao khát sống vươn lên. Rồi từ tối tăm ta đi tìm một ngọn lửa sáng. Ngọn lửa sáng ước vọng, bàn tay với xa hơn mặt trời. Và ngày nay khi nơi đây đã.
Tác giả: Lê Quốc Thắng
Ca sỹ thể hiện: Cát Trắng
Trên con đường ngày ngày đến lớp. Lá rơi nhè nhẹ bên những hè phố. Có ai với cả tấm lòng. Đi trên con đường có những lá rơi. Cho em muôn ngàn yêu thương. Cho em bài học quê hương. Thầy mang cho em thêm tiếng hát. Tuổi thơ.
Tác giả: Quang Thắng
Có những lúc anh chợt u sầu. Những phút giây tình yêu và những ngày thơ ấy ta hồn nhiên. Như chiếc lá vô tư rụng rơi. Mái tóc xõa trên bờ vai. Hãy cất bước trên đường xa và để chắp cánh cho mộng mơ. Và trong giấc mơ.
Tác giả: Ngọc Đại
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Anh (Việt Nam); Nguyễn Hoàng Hải
Cánh diều tuổi thơ. Đem gió cát, trở ước mơ tôi. Lấm bùn, chơi vơi. Giữa hoàng hôn tím ngắt trời sao rơi. Một thời, một thời ngửa cổ khát khao, ta hiểu chi. Một thời, một thời sợi dây diều ngắt cụt ừ hứ. Một chiều,
Tác giả: Đình Văn
Ca sỹ thể hiện: Ưng Hoàng Phúc; Ưng Hoàng Phúc
Cuộc đời còn gian nan, còn phong ba, còn sóng gió, bọn tôi ba đứa ra trường bước vào đời vui cuộc sống, người ở Bình Dương, người An Giang, người thành phố, cùng nhau ta nâng li mừng để mai này mỗi đứa một đường. Ngày.
Tác giả: Quốc Vượng
Ca sỹ thể hiện: Hợp Ca
Hỡi em yêu, còn trong ta đầy những ước mơ. Sống kiếp phiêu du, đời luôn vui vì muôn tiếng hát. Đã khóc đã vui với bao hạnh phúc có trong tầm tay. Vẫn cứ ước mơ dẫu cho thời gian phai mờ. Hãy cứ vứt đi những ưu phiền kia,
Tác giả: Nguyễn Hoàng
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Hoàng
Con người ta ước vọng hẹn hò. Bao ngày qua dưới tuổi học trò. Làm quen người và có nụ cười thôi. Em về đâu dưới trời thật buồn. Anh về theo hướng của cội nguồn. Và yêu người chẳng dám nói yêu. Ref: Về đâu em mênh mang.