Tác giả: Phúc Cường
Người yêu ơi đi bên cạnh em dù cho ai chê bai anh không màng bởi trái tim anh chỉ có em mới là tất cả. Mình gặp nhau đây cũng là duyên để yêu nhau ta bên nhau muôn đời có ánh trăng soi như chứng nhân những lời anh.
Tác giả: Chưa Biết
Nhiều khi chờ em ngập ngừng anh đứng dưới mưa. Anh vẫn hay nói rằng anh sợ thấy khoé mắt cay. Chắc vậy nên anh luôn khiến em cười. Ghé sát bên tai kể những chuyện tương lai rất xa. Và em nhận ra rằng anh đang muốn chúng.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Minh Tuyết
Bàn tay năm ngón, bỗng nhiên hững hờ, vì đã không còn mơ. Không còn ngọt ngào sớm tối, chẳng còn nụ hôn đắm đuối. Nhiều khi em muốn hỏi sao chuyện mình có cũng như là không. *** dần từng ngày riêng bóng, khóc trong đêm.
Tác giả: Bruce Đoàn
Ca sỹ thể hiện: La Sương Sương
Còn gì đâu, còn gì đâu nữa. Những kỷ niệm yêu dấu. Giờ còn gì đâu môi thắm tươi màu. Biết bao chiều, đã đến với nhau bằng những khát khao tình ái. Còn gì đâu, chỉ còn niềm đau. Dáng xưa giờ đã mất. Chỉ còn nước mắt. Khô.
Tác giả: Thái Thịnh
Ca sỹ thể hiện: Giang Hồng Ngọc; Lệ Quyên
Biết bao bạn bè mơ ước được giống đôi ta. Cứ luôn khen rằng mình đẹp đôi mãi không cách xa. Dẫu cho dòng đời đổi thay năm tháng đi qua. Có anh và em còn yêu nhau mãi. Có ai ngờ rằng hôm nay mình đã chia tay. Có ai tin.
Tác giả: Chưa Biết
Chợt buồn lòng sao trống vắng yêu thương kia sao mãi xa vời. Gượng cười vì tim đau nhói chợt nhận ra em đã đến sau. Ngày gặp nhau có biết chính con tim của em thầm riêng trao về mỗi anh. Mỉm cười lên che đi niềm thương.
Tác giả: Châu Kỳ
Ca sỹ thể hiện: Giao Linh; Đăng Vũ; Chế Linh; Thanh Tuyền & Phương Đại; Mạnh Quỳnh (Người Ngoài Phố)
Kỷ niệm cuối đường xưa. Mình hôn lên tóc em dài. Phút đầu nhìn nhau không nói. Hỏi lòng thấy mình yêu. Nàng run trong cánh vai . Lệ tình lên mắt người. Anh ơi anh ơi biết chăng ngày ấy đâu rồi. Câu thơ vu quy hành trang.
Tác giả: Huỳnh Hiền Năng & Nguyễn Như Lực
Ca sỹ thể hiện: Ngô Thuỷ Tiên
Anh giờ chắc có lẽ đang thật hạnh phúc. Cùng cười nói trong tay ai... Để giờ đây chính em. Phải chấp nhận điều ấy. Có lẽ em của ngày xưa thật ngu ngốc. Vì đã quá tin nơi anh. Để giờ đây chính em. Phải chấp nhận điều.
Tác giả: Chưa Biết
Anh giờ chắc có lẽ đang thật hạnh phúc. Cùng cười nói trong tay ai... Để giờ đây chính em. Phải chấp nhận điều ấy. Có lẽ em của ngày xưa thật ngu ngốc. Vì đã quá tin nơi anh. Để giờ đây chính em. Phải chấp nhận.