Tác giả: Ngọc Bích
Ca sỹ thể hiện: Trần Cao; Mai Lệ Huyền
Dâng sóng sầu đàn ơi ta nhớ xuân nào? Xa khuất rồi một mùa bên ánh trăng soi, ngợp hồn nhớ người tình xưa, dưới ánh trăng mờ đã thề thốt lời mong chờ! Xa vắng rồi người đẹp về bến mơ nào? Đâu những lời hẹn thầm.
Tác giả: Phạm Văn Chương
Ca sỹ thể hiện: LeOna
Anh cho em hỏi 1 câu ,mình đã quen nhau bao lâu. Tình cảm có phải đậm sâu để giờ đây anh bước đi về đâu. Cho em xin 1 nổi đau ,giờ em biết phải làm sao. Cứ rap cứ rap thế thôi không còn biết không gian tăm tối. Cứ khóc cứ.
Tác giả: Sỹ Luân
Ca sỹ thể hiện: H.A.T; Sỹ Luân; Hứa Như Ý; Minh Tuyết
Yêu làm chi lệ hoen bờ mi. Cất bước ra đi trong lòng không lưu luyến gì. Bao ngày qua ngày duyên tình ta mất đi yêu thương lúc xưa. Xin tình yêu về ngang đời em giống như khi xưa người đến. Cố bước thật nhiều, cố quên.
Tác giả: Lê Trọng Nguyễn
Trời gió, giá băng thấm lịm hồn nhạt màu. Trời mưa, lắng nghe nước giọt giọt gợi sầu. Ngoài kia hoa lá cuốn bay về đâu? Mắt nghiêng lệ nhoà vừng trán dăng mây buồn đau. Lời sơ sinh van giữa đêm mưa:. Hoa tóc xanh mà.
Tác giả: Huyền Trang
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Phố vắng nơi mình em đứng tiếng gió lao xao. Nhẹ bóng ai bóng ai trong màn đêm. Như dáng em gầy nơi này một mình em nhớ. Thấp thoáng trên đường khuya vắng. Tiếng bước chân thầm nhớ anh thấy cơn mưa. Vừa qua mang gió.
Tác giả: Ngọc Linh
Chiều cô đơn ngùi nhớ ai khi hoàng hôn. Mờ non xa dương liễu đà nghiêng bóng. Thuyền bơ vơ lờ lững trôi xuôi về đâu. Giòng sông sâu nước mây hoen úa màu. Ngồi nhìn mây lờ trôi bâng khuâng. Nhớ đôi nhạn xanh phương trời.
Tác giả: Ngọc Sơn
Ca sỹ thể hiện: Mai Hậu
Đàn ai nâng khúc than van lạc đêm trường. Buồn giăng man mác giữa đêm sương chạnh lòng thương. Rưng rưng kinh cầu trăm năm, bâng khuâng lệ sầu tuôn. Ai gieo câu thề gian dối, ai gây mắt lệ nhòa. Lời buồn như sám hối,
Tác giả: Đỗ Ái Tử
Ca sỹ thể hiện: Khang Hưng
Xa mãi rồi, cuối chân trời, một hình bóng bên anh dấu yêu thủa nào. Sao lỡ đành, em đã vô tình, vội vàng mang trái tim anh thật xa. Cơn gió chiều, nói bao điều, cùng lời yêu chao nhau lúc xưa thật nhiều. Lây vắng người,