Tác giả: Việt Oan
Không cúi đầu... Thà chết... chứ không cúi đầu. Tôi chống Tàu... Bọn hòa nguyện không chống dân tộc tôi. Tại sau anh bắt cóc. Anh học sinh giam tội cho ngục tù. Là con dân nước Việt. Tui chẳng ngỡ quanh mặt tay làm.
Tác giả: Đông Thiên Đức
Ca sỹ thể hiện: Khánh Phương
Tình vỡ nát tan trong lòng. Liệu có giữ lại được không? Trước kia ta từng là tất cả, giờ thì không. Ngày ấy đôi ta trẻ dại. Gặp nhau khi thanh xuân hớt hải. Đuổi theo nhau chỉ để giành lấy ai đúng, ai là người.
Tác giả: Trường Nguyên
Xuân xuân đến quê tôi, sau một năm đợi chờ. Xuân ơi xuân đã về rồi. Chim én bay vòng quang trong nắng ấm. Báo xuân mới sang quê mình. Kìa nàng xuân môi thắm. Em cười duyên trao tình. Em mang theo bao thuận hỏa. Bao ấm no.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Andy Quách
Yêu thương không còn gì (oh oh). Yêu thương không còn gì (oh oh oh). Yêu thương chẳng còn chi (oh oh). Trong đêm thâu anh đang nhớ em thật nhiều. Dù lòng chẳng biết em còn yêu anh hay chỉ đùa vui. Khi bên anh em luôn cách.
Tác giả: Lam Phương & Tô Huyền Vân
Ca sỹ thể hiện: Đặng Thế Luân & Hoàng Thục Linh
Một đêm anh mơ mình ríu rít đưa nhau về. Thăm quê xưa với vườn cau thề. Bàn tay anh đan dìu em bước trên cỏ khô. Đi trong hoang vắng chiều Tây Đô. Bờ sông yêu xưa tà áo thướt tha mỹ miều. Sao anh không thấy về Ninh.
Tác giả: Thanh Sơn & Hoàng Trọng
Ca sỹ thể hiện: Hạ Vy
Giờ đây âm thầm bên trang nhật ký. Lắng xuôi tâm tư hoài mơ bóng ai xa ngàn. Mà im nghe thời gian đi ngỡ ngàng. Lòng vấn vương gì mà buồn khi bước sang ngang. Một khi yêu dù xa nhau ngàn lối. Vẫn yêu.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Mỹ Lan
Anh là lính đa tình. Tình non sông rất nặng. Tình hải hồ ôm mộng. Tình vũ trụ ngát xanh. Và mối tình sống êm đềm. Là tình riêng trong lòng. Anh yêu em. Có lúc muốn lấy hoa rừng. Anh gửi về em thêu áo. Cà ngàn vì sao trên.
Tác giả: Vũ Thành An
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Lan
Lòng người như lá úa, trong cơn mưa chiều. Nhiều cơn gió cuốn, xoay xoay trong hồn. Và cơn đau này vẫn còn đây. Chiều về không buông nắng, cho mây âm thầm. Một mình trong chiều vắng, nhớ đôi môi.