Tác giả: Đăng Khánh
Ca sỹ thể hiện: Trẩn Cao; Tuấn Ngọc; Nguyên Khang; Đăng Khánh
Buồn đến khi trong lòng xa vắng rồi. Chiều xuống mênh mông hồn vàng rơi. Rượu đắng cho tình say ôi tuyệt vời. Nhạc buồn ghi dấu xưa rồi thế thôi. Còn đâu trên hương sắc lối xưa em đi. Tình xưa nay đã chết bên bờ trăng.
Tác giả: Hoàng Trọng
Ca sỹ thể hiện: Trần Cao; Thùy Dương; Phạm Khánh Hưng; Thùy Dương; Khánh Ly
Vườn đào năm xưa chim hót lừng tiếng trong muôn hoa. Vương bao khúc ca thanh bình trong gió trời xa. Ngàn giấc mộng tơ vàng xe mấy hàng tơ đàn. Ngày xuân êm trôi tình hoa say đắm rồi đành chia phôi. Chiều chiều xa xôi.
Tác giả: Đăng Khánh
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Ngọc; Khánh Ly; Trần Cao; Hoàng Nguyên; KdDo
Chiều tàn về trong hoang vắng đưa những xót xa. Lạnh lùng nhìn năm tháng qua dáng xưa giờ phai nhòa. Nghẹn ngào xin bao thương nhớ về với tình yêu cũ. Cánh hoa xưa với vòng tay cũ đã xa muôn trùng. Mấy phút đắm đuối ôi.
Tác giả: Lê Thương
Ca sỹ thể hiện: Phan Văn Hưng
Trên đường về xóm thôn Tây Hồ. Ngày xưa có ngôi trường của em lúc bé. Chừng vài mươi đứa nhỏ bé thơ. Đùa nô sáng trưa giữa hai bài A B. Ông Thày em vẫn khuyên luôn hồi. Thày mong các con khuyên bải nhau tấn tới. Để trẻ thơ.
Tác giả: Tô Thanh Tùng
Ca sỹ thể hiện: Đình Văn
Ngày xưa còn bé tâm hồn trắng trong. Sáng chơi bắn bi chiều chơi thả diều. Vui ở trong nhà ra đến ngoài sân. Tôi vẫn cứ vui chơi hoài không chán. Rồi nay tuy lớn tôi cũng thế thôi. Đứng trên núi cao nhìn ra biển rộng. Vui.
Tác giả: Phan Ni Tấn
Ca sỹ thể hiện: Phi Nhung; Ngân Linh
Trôi trên dòng sông đời, ôi chiếc bóng tôi đơn côi. Vụng tay tôi để con đò khác đưa. Đưa sáo qua sông rộng, theo người về xuôi. Thương cây cầu tre làng, thương cây giá trôi theo tôi. Lạc vô dâu bể, chân mòn gót lê.
Tác giả: Tuấn Phương
Ca sỹ thể hiện: Tấn Minh
Xao xác tiếng lá rơi bên thềm, mùa đông lặng lẽ cất tiếng hát ru từng góc phố xa, một mình ta, con đường xưa. Buốt giá mãi nơi con tim mình. Lời yêu em nói vẫn mãi xót xa dù năm tháng qua, một mình ta, con đường xưa, ta.
Tác giả: Nguyễn Văn Đông
Ca sỹ thể hiện: Anh Khoa
Xuân sang lả lơi chợt thấy hoa cười. Nối duyên chạnh nhớ một người. Từ mùa Xuân trước tới bây giờ còn mơ. Xuân nào sánh vai cùng ngắm hoa đào. Ái ân nào chẳng lúc tàn. Vườn em thơm ngát chờ anh bước sang. Xuân nay.
Tác giả: A Khuê
Một hôm tìm thấy nhánh hoa ép trong lòng giấy. Vàng phai tàn nhẫn dấu chân em tôi ngày ấy. Màu hoa phượng vĩ sân trường. Mà sao người đã xa người. Còn đâu đỏ thắm cho đời phấn son. Hồn ta ngày tháng ngất ngây dư âm.