Trên đường về xóm thôn Tây Hồ
ngày xưa có ngôi trường của em lúc bé
Chừng vài mươi đứa nhỏ bé thơ
đùa nô sáng trưa giữa hai bài A B
Ông Thày em vẫn khuyên luôn hồi
Thày mong các con khuyên bải nhau tấn tới
Để trẻ thơ nước Việt chóng thành
đám dân thương nòi mà dấn thân đi giúp đời.
Sau nhiều năm gắng công nên người
ngày kia ghé thăm nơi trường quê lúc bé
Gặp Thày xưa đã già tóc sương
mà lòng vẫn vương đám nhi đồng thày thương
Gương thày đã hiến thân suốt đời
hy sinh mấy mươi năm trời trong giáo giới
Làm cho em nức lòng ước gì sẽ không phụ lòng
Thầy ước mong cho giống nòi.