Tác giả: Lê Mộng Bảo
Ca sĩ: Khánh Ly
Tôi đến thăm em. Một buổi sáng mưa hồng còn rơi. Tôi thấy đăm chiêu em ngồi hát. Cho một người nằm xuống. Em đan chiếc áo màu quê hương. Em đan chiếc áo màu hòa bình. Quê hương mình đau khổ quá. Mùa Xuân nát ngày xưa.
Tác giả: Hoàng Giác
Ca sĩ: Khánh Ly
Ca sĩ khác: Mai Hương; Hà Thanh (trước 75); Jo Marcel (trước 75); Trần Cao; Đức Huy; Quỳnh Hoa
Ngàn xa bốn bề sao im vắng. Sóng nước như say sưa khúc mơ màng. Lưu luyến reo lòng khách giang hồ. Qua bóng mây trôi êm đềm ngày mơ. Lòng ngậm ngùi buồn vắng cố hương. Tiếng đàn gió hòa tiếng mến thương. Thuyền đời.
Tác giả: Quốc Bảo & Hoàng Trọng
Ca sĩ: Khánh Ly
Ca sĩ khác: Thái Thanh (trước 75)
Đêm nao cùng ai dưới trăng thanh. Yêu đương lòng chan chứa bao tình. Say sưa hồn mây theo gió cuốn. Đêm nay trăng còn vương hương tình . Bóng trăng còn, người xưa nào đâu? Thấu chăng lòng đớn đau. Trăng khuya.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sĩ: Khánh Ly
Ngậm ngùi bước về , nhà xưa hoang vắng. Vườn cỏ lấp đầy , chiều rưng rưng nắng. Ngậm ngùi bước về , thềm rêu phong kín. Một con dế buồn , hát dưới gạch vôi. Ngậm ngùi bước về , làn rơm theo gió. Lạnh lùng bốn bề ,
Tác giả: Lam Phương
Ca sĩ: Khánh Ly
Đếm bước chân hoang in trên hè phố. Đôi tay lạnh lùng, con tim não nùng. Xa tận nghìn trùng, mùa đông thiếu em. Say quá cơn thèm, buồn mãi dâng thêm. Một trời tự do đã đến bên em. Ôm đi giấc mộng cho đời thắm duyên.
Tác giả: Nguyễn Đức Nam
Ca sĩ: Khánh Ly
Ca sĩ khác: Diễm Liên
Bây giờ là mùa mưa, mây buồn về thành phố, chim non nép dưới hiên, nhìn trụ đèn âm thầm khóc... Xác thân anh điêu-tàn, dĩ vãng xin trao trả. Chỉ còn kỷ-niệm buồn, chỉ còn thương tích xưa... Giòng thòi gian.
Tác giả: Trịnh Công Sơn
Ca sĩ: Khánh Ly
Chết từng ngày, sống từng ngày, còn sống một ngày. Còn nhìn thấy quanh đây. Hàng vạn cánh dơi tanh hôi bên đời. Từng bầy thú gian xum xoe môi cười. Tuổi trẻ ra đi về miền tăm tối... Hàng triệu tiếng than nghe trên.
Tác giả: Tôn Nữ Đồng Khánh
Ca sĩ: Khánh Ly
Buổi sáng chim bay về biển tây. Ta đi trời bạt gió sông đầy. Chiều hôm con vạc về bên núi. Ta cũng mềm theo hạt sương vay. Chân bước chậm hay dốc đồi núi mỏi. Cứ lên cao xem ngọn gió vô thường. Ôi quá hẹp những con.