Mười lăm năm vẫn hẹn nhau
Chờ anh tóc đã nhuốm màu gió sương
Paris nắng có còn vương
Cỏ hoa còn thắm con đường ngày xưa
Tháng Giêng sao mưa bỗng rơi rơi
Mưa rơi trắng áo ai trong chiều
Giọt nước mắt hay giọt mưa
Giọt dài giọt ngắn lùa mắt cay
Linh hồn nhỏ nỗi hoang liêu
Chân hoang mang bước phiêu diêu
Thời gian đếm bằng những giọt say
Tiếc nuối đan từng ngày hồi sinh
Paris đêm vắng lặng thinh
Dưới trăng độc thoại bóng mình soi gương
Mười lăm năm giấc vô thường
Ngậm ngùi mây nhánh ngát hương đợi chờ