Tác giả: Chưa Biết
Ca sĩ: Thanh Lan (trước 75)
Ca sĩ khác: Kim Anh; Quốc Anh; Elvis Phương; Hoàng Oanh (trước 75); Thanh Vũ (trước 75)
Người đi rồi, hai đứa mình ở lại. Đà Lạt buồn trong nắng quái chiều hôm. Sương mù nhiều vãi trên làn tóc rối. Chiếc gối chung đầu mình kể chuyện đêm đêm. Chừ anh đi rồi mình tôi còn ở lại. Đà Lạt buồn mưa mãi mãi không.
Tác giả: Đỗ Lễ
Ca sĩ: Thanh Lan (trước 75)
Ca sĩ khác: Đỗ Lễ; Duy Quang; Lê Phúc; Duy Quang (trước 75); Lê Phúc
Yêu người yêu bé bỏng dại khờ. Thương người thương bé nhỏ đợi chờ. Cho đôi mắt em buồn tênh. Khi đôi mắt em sầu thêm. Cho lòng tê tái rã rời. Sợ tình tan vỡ anh ơi. Hôn người yêu bé bỏng lần đầu. Như tình thu với trăng.
Tác giả: Y Vân
Ca sĩ: Thanh Lan (trước 75)
Ca sĩ khác: Vương Dzung; Vy Vân; Hà Thanh (trước 75); Ánh Tuyết (trước 75); Thái Thanh
Người . . . về người đi . . . hoàng hôn . . . một lối. Đường một đưòng hai . . . chiều đưa vào tối. Trời . . . cao và gió . . . đầy. Hàng . . . cây cùng ghế . . . dài. Nào ai lẻ bóng ? Nào ai thành đôi ? Đời . . .
Tác giả: Lâm Minh
Ca sĩ: Thanh Lan
Ca sĩ khác: Huyền Châu; Kiều Nga
Khi ta ra đi một trời âm u mau bước trong sương mù. Tim ta nao nao ôi mùi gian lao, ta quyết không giờn nao. Trong cơn phong ba không ngại song pha, phố đau ta nào xá. Với chí kiên cường đi trên con đường xa xăm lòng ta vui.
Tác giả: Đỗ Lễ
Ca sĩ: Thanh Lan (trước 75)
Ca sĩ khác: Ý Lan
Anh thương làn tóc xõa. Anh thương dáng Lan gầy. Môi em mọng thương nhớ. Tay gom nắng mai đầy. Tình người ai chờ trông. Ai mỏi mong khi tình đi. Lệ vương trên nét mi. Ai đem sầu tê tái. Cho Lan khóc đêm dài. Lan.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Anh) [Lời Việt: Phạm Duy]
Ca sĩ: Thanh Lan
Ca sĩ khác: Ngọc Lan; Như Mai; Dalena
Phải chăng đầu tiên đời em biết đắng cay. Phải chăng đầu tiên lệ rơi vắn dài. Thật ra nhiều khi tại anh đừng nên. Dệt nên cay đắng môi mềm. Vì yêu mà em khổ tâm khi nhớ anh. Ngày đêm cuộn quanh chờ mong khóc than. Ngoài.
Tác giả: Ngô Thụy Miên
Ca sĩ: Thanh Lan
Ca sĩ khác: Thái Hiền
Và chiều hôm nay còn nắng vương bờ vai. Nắng ướt mi em ru môi thơm nồng. Đường dài im bóng bước chân âm thầm. Người còn xa vắng mắt em dâng sầu. Nhạc buồn lên tiếng cho mây ngang đầu. Chiều nhẹ đi hoang gợi xót xa.