Tác giả: Võ Thiện Thanh
Ca sỹ thể hiện: Lam Trường
Ánh trăng vừa nhô lên, mãi cho đời lênh đênh. Sóng xô bờ cát mềm, tiếng ru thật êm đềm. Mãi cho đời lênh đênh, mãi cho đời lênh đênh. Dưới trăng vàng mênh mang, có đôi mình lang thang. Sóng hôn bàn chân mềm, gió hôn làn.
Tác giả: Võ Thiện Thanh
Ca sỹ thể hiện: Hà Anh Tuấn
Sáng sớm thức giấc ngắm phố xá anh nghĩ về em. Trưa nơi công ty nhìn mây bay anh nhớ đến em. Nắng chếch góc phố bóng cây nghiêng anh muốn gặp em. Và khi đêm lung linh trăng sao nơi ban công anh mơ về em. Yêu em, yêu em.
Tác giả: Võ Thiện Thanh
Ca sỹ thể hiện: Minh Hằng
Anh, những điều thầm kín chất chứa bấy lâu trong lòng anh. Những điều thầm kín bóp nát con tim anh từng đêm. Hãy nghe em thầm thì, tiếng con tim diệu kỳ rất êm đềm. Anh, nghe lời em hát tiếng hát xua đi, những niềm.
Tác giả: Võ Thiện Thanh & Quốc An & Nguyễn Hà
Ca sỹ thể hiện: Mỹ Tâm
Tình như thoáng mây, để cơn gió cuốn trôi bao ngày. Tình sao chóng phai, để mình ta ôm sầu đắng. Ngày nào còn thấy môi em cười. Giờ chỉ là dĩ vãng xa rồi. Nhớ em, anh vẫn thầm nhớ ... Một mai nhé em, về bên ấy chớ quên câu.
Tác giả: Võ Thiện Thanh
Ca sỹ thể hiện: Hà Anh Tuấn
Hey! Hey! Xin chào! Xin chào! Anh ơi đưa menu cho tôi xem nào. Hình như là hôm nay hơi cồn cào. Cho tôi ly ca cao và một phần mì xào. Toàn thân đình công khi lòng mề kêu gào. Trong khi chờ thì vài ba câu tầm phào. Ngoài kia.
Tác giả: Võ Thiện Thanh & Ngọc Lễ & Sỹ Luân
Ca sỹ thể hiện: Noo Phước Thịnh
---------- Xe Đạp Ơi ----------. Nhớ khi xưa anh chở em. Trên chiếc xe đạp cũ. Áo ướt đẫm mồ hôi những trưa hè. Nhớ khi xưa bao mộng mơ. Trên chiếc xe đạp cũ. Dưới cơn mưa cùng nhau dắt qua cầu. Xe đạp ơi, đã xa rồi còn.
Tác giả: Võ Thiện Thanh & Anh Quân
Ca sỹ thể hiện: Việt Nam Idol 2012
Dường như ai đó ngang qua lối về. Gió cuốn tóc thề. Dường như trong gió tóc đang nói gì. Lắng nghe dùm tôi. Dường như đâu đó nghe trong gió thoảng. Tiếng hát mơ màng. Dường như em đã lặng thầm qua đây. Dịu dàng tóc.
Tác giả: Võ Thiện Thanh
Làm sao cho tôi biết lúc nào trăng tàn? Để tôi nói tiếng yêu dịu dàng. Dù lời nói muộn màng, đã nhiều lần, chẳng nên câu. Làm sao cho tôi biết lúc nào dễ dàng. Để tôi nói tiếng yêu khẽ khàng. Dù lời nói muộn màng, đã nhiều.