Tác giả: Phạm Anh Dũng
Ca sỹ thể hiện: Duy Trác
Đưa người ta đưa về phương xa. Ngày chưa lên nắng tuyết sương pha. Cây không ươm gió làm bay tóc. Để ta trông mấy sợi la đà. Đưa người qua mấy rặng cây trơ. Cỏ úa trông theo dấu hững hờ. Lấp ló đầu cành con sẻ nhỏ.
Tác giả: Phạm Anh Dũng
Thời gian tựa cánh chim bay. Cuộc tình ta rồi sẽ như mây. Tình xa theo gió như tơ. Và tìm đâu cho thấy cung đàn mộng mơ ? Bên sông anh nghe những lời oán than. Trôi theo cung Thương bóng người dần tan. Chiều vắng,
Tác giả: Phạm Anh Dũng
Ca sỹ thể hiện: Quỳnh Lan
Tôi xa người nắng buồn trên vai. Môi tôi còn mùi thuốc thơm mời. Người xa tôi một dòng sông trắng. Dẫy núi bên kia có ngậm ngùi? Tôi xa người hàng cây bâng khuâng. Nước dâng lên chiều xuống muôn trùng. Người xa tôi.
Tác giả: Phạm Anh Dũng
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Quân
Một hôm anh cho em đóa hoa. Nụ hoa xinh xinh trong nắng mai. Đàn chim tung tăng bay hót ca. Thì thầm làn gió mát bay qua. Này người yêu nắng mới lên mầu. Chuyện tình ta anh muốn đan bằng mộng. Em hỡi em yêu ơi. Cùng.
Tác giả: Phạm Anh Dũng
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Quân
Một hôm anh cho em đoá hoa. Nụ hoa xinh xinh trong nắng mai. Đàn chim tung tăng bay hót ca. Thì thầm làn gió mát bay qua. Này người yêu nắng mới lên maù. Chuyện tình ta anh muốn đan bằng mộng. Em hỡi em yêu ơi. Cùng anh.
Tác giả: Phạm Anh Dũng
Ca sỹ thể hiện: Bảo Yến
Ta như kẻ hoài nghi đành bỏ cuộc. Ngôn ngữ buồn khánh kiệt cứa tim đau. Ta vắt cạn tận cùng trong nỗi nhớ. Bóng em về tha thướt quẩn quanh đâu. Ta ngỡ mất mà chưa đành đánh mất. Bởi mùi hương ngự trị cánh hoa tàn. Xa.
Tác giả: Phạm Anh Dũng
Ca sỹ thể hiện: Thiên Phượng
Đêm đông lạnh bên đường vắng. Công viên buồn ánh đèn trắng. Bầy chim đã rũ trên cành. Trời mưa xuống, ai xa dần ... Đêm đông lạnh mây lạc bến. Ghế đá buồn không người đến. Người phiêu lãng đã xa vời. Trời mưa.
Tác giả: Phạm Anh Dũng
Ca sỹ thể hiện: Hạnh Nguyên
Nắng đã tới. Tô môi cô nồng. Dậm má cô tươi thêm tình. Sáo gọi gió. Gió lay rèm hồng. Cô nghe tiếng vi vu trong lòng. Này cô em gái. Tuổi vừa chín tới. Tóc mây bờ vai. Bên song cô thả. Sợi nhớ sợi thương. Mơ.
Tác giả: Phạm Anh Dũng
Biển đã xa nắng không còn nhớ. Cát cũng buồn sóng chẳng đổ xô. Tảng đá nằm im nghe tiếng gió. Con thuyền xưa bỏ bến xa bờ. Trăng đã xa sao không đợi. Trăng tắt lịm dần theo ngày tháng qua. Đời lưu lạc quanh bóng tối.
Tác giả: Phạm Anh Dũng
Khi anh đến vầng trăng còn non. Tiếng em cười dòn. Mắt em trong như sao tỏ. Em đâu ngờ anh đã thương em. Khi anh đến vầng trăng còn xanh. Mắt em long lanh. Đất vơ’i trời chợt rạng rỡ. Anh đâu ngờ đá biến thành thơ.