Mẹ nhắn từng đêm
theo dư âm về
gờn sóng đìu hiu
trên ánh cô liêu
đau thương còn hằn
theo nước trôi giòng
bao chơi vơi lòng
bơ vơ bên đời
Nắng quê nhà héo vàng
gió âm thầm điêu tàn
cha đơn côi mồ vắng
mang khăn trắng sầu trên vai
người ơi bóng chiều tác tan nghiêng màu
ngàn khơi sóng triều hắt hiu băng giá
nước xô trăng tràn bờ
sóng chia ly đời, đan tơ sầu
Ngàn nỗi niềm đau
trong chiêm bao nhòa
lời nhắn trùng khơi
trong gió đêm rơi
quê xa mù trời
thương nhớ vơi đầy
mưa giăng lòng đời
chìm đau cơn mơ