Tác giả: Trầm Nguyên
Cũng có ngày mình lại gặp nhau, nhánh sông nào mà chẳng có nguồn? Tôi vẫn còn buồn trong giấc mộng, hẹn chi những chuyện ngày sau ... Muốn trách gió lòng làm tình dang dở, lỡ câu thề chuyện ngày xưa tôi tiếc.
Tác giả: Trầm Nguyên
Trèo lên con dốc, em tìm nắng. Đẩy hết mù sương xuống lũng sâu. Chỉ thấy mênh mang rừng tuyết trắng. Và em mỗi bước nặng thêm sầu! Trèo lên con dốc, em tìm gió. Xé toạc rừng mây phủ núi xanh. Chỉ thấy ngàn cây run.
Tác giả: Trầm Nguyên
Buồn quá ! Buồn nghiêng vai thêm nặng đời. Lòng chỉ có một tình si, người đành lấy mất. Nụ hôn xưa ấm hồn này, giờ đôi môi hững hờ rồi. Đời trăm nỗi đau, ngọt ngào là khi có nhau. Buồn lắm ! Buồn quên vuốt mái tóc.
Tác giả: Trầm Nguyên
Bông Sứ trắng lòng em cũng trắng. Để tôi về xanh lá tương tư. Trường lớp cũ chở lòng tôi nặng. Em về đâu lồng lộng bốn phương đời. Em gái ơi một thời sách vở. Giữ giùm tôi bông Sứ ngày xưa. Trang lưu bút còn câu.