Mùa đông lạnh giá đã qua rồi, ngàn muôn đàn én bay lưng trời.
Hoàng hôn mờ khuất sau đồi, chiều nghe quạnh buốt bên đời.
Một mình ôm giấc mơ lẻ loi.
Đời vui buồn có ai đâu ngờ, êm đềm hạnh phúc thoáng như bao giấc mơ.
Người anh yêu mãi trông chờ, tình yêu không bến không bờ.
Còn lại anh nỗi đau thẫn thờ.
Còn đâu mộng ước mai sau,
Ngày hai đứa nắm tay dìu bước bên nhau,
Đừng thương tiếc chi cho tình thoáng qua mau,
Tình đầu tiên mấy khi dài lâu.
Giờ em vội bước đi xa,
Vội quên hết những câu hẹn ước đôi ta,
Tình yêu đó đã theo tháng ngày phôi pha,
Kỷ niệm xưa cũ nay xóa nhòa.
Tìm đâu ngày tháng đã xa rời, nghe lòng lạnh buốt con tim gợi nhớ tên em.
Này người em dấu yêu ơi, dù em xa cuối phương trời,
Nguyện yêu em mãi muôn đời.