Ngày xưa khi mình còn thơ 
Yêu đôi hoa trắng lẻ loi đường chiều 
Ngày xưa lúc tình thật nhiều 
Yêu em trong trắng yêu kỷ niệm thôi 
Khi sương kín nẻo đường mòn 
Tình xa xôi nên lòng còn buồn 
Tình đầu tiên nhưng bông hoa trắng 
Xin trời khg nắng lên cuộc tình đôi 
Ngày xưa đêm nhiều sao 
Hoa thơm anh hái tóc em anh cài 
Rồi xa nhau từng ngày dài 
Ngăn sông ai biết cho tình đầu ai 
Thương em giữa lòng chiều mờ 
Tình bơ vơ nên tình còn chờ 
Tặng người trai ham mê chinh chiến 
Em cài hoa trắng quên chuyện tình yêu 
Đời từng đêm gối đầu sương lạnh đêm thâu 
Hoa trong trắng em còn ấp ủ riêng ai 
Nhưng hoa trần đời vẫn úa 
Cuộc tình trần sợ cũng phôi pha 
Mưa rơi giọt đều trên lá 
Nhớ thương về giấc mộng đêm qua 
Lặng lẽ giữa một rừng hoa 
Hương thơm năm trước vẫn chưa phai nhòa 
Chiều nghe ước vọng lại gần 
Duyên xưa đem đến cho người tình xưa 
Hoa xưa kín phủ đường về 
Người yêu hoa yêu cả lời thề 
Và thuyền yêu đan hoa thêu lá 
Em cài hoa trắng theo chồng về sông