Tác giả: Phong Khiêm Tốn
Đêm qua nằm mộng một nàng thơ. Là em đó, trong dòng đời có thực. Dù tỉnh thức tình vẫn chỉ là mơ. Vì tình em trao anh quá hững hờ. Sao dám trách nhưng lòng buồn diệu vợi. Tình làm ngơ nên nửa hồn đành lỡ. Dẫu đợi chờ vẫn mãi.
Tác giả: Phong Khiêm Tốn
Đêm giữa mùa Đông giá
Một chiều gió Thu qua
Rồi Xuân về qua Hạ
Ta vẫn hát ngân nga
Hát tình khúc thật thà
Giữa biển đời gian trá
Niềm tin là tất cả
Thang đo giá con người.
Tác giả: Phong Khiêm Tốn
Khi nào đường hết lối. Chắc đời mới hết khổ. Biển khơi ngừng sóng vỗ. Dòng đời bớt chơi vơi? Nhưng người ơi, người ơi. Biển khơi không sóng xô. Là biển đen biển chết ! Thảm lung linh thêu dệt. Bởi muôn lối muôn.
Tác giả: Phong Khiêm Tốn
Chuyện tình cũ đã qua. Chẳng một lần nhắc lại. Nhưng lòng chẳng mờ phai. Dẫu dặm ngày tháng dài. Tình ta tuy còn đó. Nhưng thời gian đóng băng. Anh lần giờ trở lại. Qua cuốn lịch cũ mèm. Ngỡ người xưa tình cũ. Chỉ có màu.