Trái tim tôi bỏ lại trời Phan Thiết
Đập nhịp đau theo dòng nước Cà Ty
Bến Trưng Trắc tôi nói lời ly biệt
Nụ hôn em dài níu bước tôi đi
Em có về tìm ngày xưa yêu dấu
Giữ giùm tôi con đường lá me trưa
Phố Gia Long chiều nghiêng vai nắng lụa
Dấu guốc em buồn thầm lặng tháng năm
Nỗi nhớ tôi như cát bờ Thương Chánh
Như sóng vờn gành Mũi Né, Hòn Rơm
Như vị ngọt thanh trái xoài Đại Nẫm
Như nắng hanh, vàng con phố âu sầu
Tình tôi theo một chiều xưa ly biệt
Cơn gió vô tình xô nắng đi xa
Em ở lại lòng vươn buồn sóng biển
Tôi bước đi mang nỗi nhớ niềm thương
Áo phong sương bạc màu đời ly xứ
Nặng lòng đau theo tình nhớ ngày xưa
Nhớ con sóng thương cát vàng tơ mịn
Chiều xôn xao về qua phố Gia Long
Dù tháng ngày là niềm đau ngăn cách
Nắng và mưa phai nhạt dấu tang thương
Trái dưa xanh nhìn xuân qua rất vội
Tay nắm tay về tàn chợ cuối năm
Vàng lá me rơi âu sầu con phố
Em đứng lặng thầm thương, nhớ, buồn, vui
Ôi cuộc tình theo bốn mùa mưa nắng
Tôi có em và Phan Thiết ân tình
Vườn Hoa xưa trời chiều vương tơ lụa
Con nắng nghiêng, buồn lặng nỗi đau riêng
Tôi bỏ lại từ phương trời lãng mạn
Đôi mắt nai ngơ ngác níu tình xa
Tháng năm qua còn lại trời Phan Thiết
Còn lại em trong tình ái ngàn năm
Bến Thương Chánh em có hoài mong đợi
Đường Gia Long còn vương nắng tương tư
Đời vẫn buồn từ ngày ta xa vắng
Nhớ về nhau theo từng dấu môi hôn
Có trong em và tôi, bao kỷ niệm
Để mai này còn chia xớt cho nhau