Khoảng cách nào chia cắt giữa hai ta
Anh không hiểu hay là anh gian dối?
Khung trời chiều bồng bềnh heo hút lạnh
Người ra đi, kẻ đứng lạnh vu vơ.
Khoảng cách nào anh có hiểu chăng anh.
Phút đầu gặp nhau sao vui mừng qúa vội,
Bao buồn vui cùng nhau hưởng trọn
Để bây giờ thành khoảng cách anh ơi!
Khoảng cách nào anh có hiểu cho em?
Bao nhung nhớ chờ đợi và hy vọng
Lần đầu tiên ai đã buồn vô tận
Để phút đầu em đã biết làm thơ.
Thơ về anh, ôi! Mộc mạc, đơn sơ
Như em nghĩ nơi cõi lòng em vậy
Chiều giăng đầy mưa rơi tím biếc.
Một khung trời, một nỗi nhớ chia đôi.
Giọt mưa kia rơi vào trong sâu thẳm
Nơi nỗi buồn sâu kín cõi lòng em.
Em ao ước không còn mưa tím biếc
Để không còn khoảng cách giữa đôi ta