Tác giả: Tấn Phi
Ngày xưa ai lá ngọc cành vàng. Ngày xưa ai quyền quý cao sang. Em chính em ngày xưa đó. Ước xây đời lên tột đỉnh nhân gian. Ngày xưa ai mến nhạc yêu đàn. Ngày xưa ai nghệ sĩ lang thang. Tôi chính tôi ngày xưa đó. Cũng đèo.
Tác giả: Tấn Phi
Này thiên nhiên , nhân tạo sẽ mang đến một bầu trời rất đen tối cho kẻ xấu. Thiên tai dồn dập rõ ràng mạnh mẽ mọi nơi. Ấm áp no đủ mất thần trở về nguyên thủy. Thật run sợ! , kiến tánh mờ nhạt đùa theo hư hỏng nguồn.
Tác giả: Tấn Phi
Chúng bạn thường hay bảo em rằng phước đầy nhà. Có được người yêu nổi danh là đấng hào hoa. Đời vui biết chừng nào. Tình say đắm ngọt ngào. Hỏi bạn rằng "Có người nào mà không mơ ước?". Thế mà lòng em vẫn chưa được mấy hài.
Tác giả: Tấn Phi
Đêm đêm ngủ mùi hương, mùi hoa sứ nhà nàng. Hương nồng hoa tình ái, đậm đà gây nhớ gọi tên. Nhà nàng cách gần bên, giàn hoa sứ ranh vườn. Nhìn sang trộm nhớ thương thầm, mơ ngày mai lứa đôi. Hôm qua mẹ bảo tôi nhờ hoa sứ.
Tác giả: Tấn Phi
Ở sau bờ vai là những sầu lo. Hình như đuổi theo là những nỗi lo. Vô tư đi cứ bám vào anh này, suy tư anh u não cả tháng ngày, không may cho em yêu tìm đến phải đúng thằng điên rồ trên khinh khí cầu. Tôi là ai mà ai là.
Tác giả: Tấn Phi
Hỏi đá xanh rêu . . . bao nhiêu tuổi đời. Hỏi gió phiêu du . . . qua bao đỉnh trời. Hỏi những đêm sâu . . . đèn vàng héo hắt. Ái ân . . . bây giờ là nước mắt. Cuối hồn một . . . thoáng nhớ mong manh. Thuở ấy tôi như . . .
Tác giả: Tấn Phi
Non nước hữu tình ba miền xinh đẹp quá. Từ những câu hò ý nhạc thành bài ca. Ngày vui em đến thăm Hà Nội. Gió chiều Hồ Gươm vang bóng thời xưa. Ba sáu phố phường năm cữa ô cổ kính. Về đất quan họ hát mừng ngày hội.
Tác giả: Tấn Phi
Đêm chưa ngủ nghe ngoài trời đổ mưa từng hạt rơi, gác nhỏ đèn le lói bóng dáng in trên tường loang. Anh gối tay tôi để ôn chuyện xưa cũ. Gói trọn trong tuổi nhớ. Tôi muốn hỏi có phải vì đời chưa trọn vòng tay, có phải.
Tác giả: Tấn Phi
Nắng ấm xa dần rồi, nắng ấm xa dần rồi. Nắng ấm xa dần bỏ rơi để lại những giấc mơ. (giữ lại đi, giữ giữ lại đi). Nắng ấm xa dần rồi, nắng ấm xa dần rồi. Nắng ấm xa dần, xa dần theo những tiếng cười. (hãy mang đi giúp.
Tác giả: Tấn Phi
Ra phố hôm nay thấy buồn lên mắt. Đường chiều man mác như gợi niềm thương. Chờ người yêu đến cùng chung ngõ hồn. Với vòng tay xanh đón mời cho đời lên ngôi thần thánh. Đôi mắt em say giữa rừng thêu nắng. Một loài hoa vỡ.