Tác giả: Tấn Phi
Thôi là hết anh đi đường anh. Tình duyên mình chỉ bấy nhiêu thôi. Còn mong gì hình bóng chung đôi. Nhắc làm gì chuyện năm xưa. Cho tim thêm ngẩn ngơ. Thôi là hết em đi đường em. Từ nay sầu dẫm nát tim côi. Vì sao trời đành.
Tác giả: Tấn Phi
Tôi đưa em sang sông, chiều xưa mưa rơi âm thầm. Để thấm ướt chiếc áo xanh, và đẫm ướt mái tóc em. Nếu xưa trời không mưa, đường vắng đâu cần tôi đưa. Chẳng lẻ chung một lối về mà nở quay mặt bước đi. Tôi đưa em sang sông,
Tác giả: Tấn Phi
Đôi khi trộm nhìn em. Xem dung nhan đó bây giờ ra sao. Em có còn đôi má đào như ngày nào. Kể từ khi vắng anh em như tấm vải lụa nhầu. Thương thâu đêm giấc mộng xanh xao. Anh có bề nào ai đón đưa em. Cuộc đời là vách chắn là.
Tác giả: Tấn Phi
Từ ngày hai đứa yêu nhau mộng ước thật nhiều! Từ ngày hai đứa yêu nhau lòng ước bao nhiêu! Mộng vàng hai đứa có chi là quá xa xôi:. Ta mơ một mái nhà tranh. Ta mơ một túp lều tình. Đời mình đẹp mãi với Em và Anh. Đời mình.
Tác giả: Tấn Phi
Tôi yêu xem một cuốn truyện hay. Tiếng chim hót đầu ngày. Và yêu biển vắng. Tôi yêu ly cafe buổi sáng. Con đường ngập lá vàng... Tôi yêu hương vị Tết ngày xưa. Mái tranh dưới hàng dừa. Và yêu trẻ thơ. Bữa cơm canh cà và.
Tác giả: Tấn Phi
Nhà em có hoa vàng trước ngõ, tường thật là cao, có cây leo kín ngoài. Nhà anh cuối con đường ngoại ô. Vách thưa đèn dầu thắp, gió lùa vào từng đêm. Tuổi em cũng như hoa mới nở. Vạn người thầm mong được đưa đón chân.