Tác giả: Tấn Phi
Sao em quên cây cầu dừa tuổi thơ. Ấu nô đùa. Sao em quên cây cầu dừa từng sương. Gió quanh mùa. Cầu dừa hừng đông đưa chân anh ừa. Cầu dừa hoàng hôn rong chơi em ừa. Thân ái thừa sao dối lừa. Chim sáo bay nỡ quên cây cầu.
Tác giả: Tấn Phi
Sao em nỡ đành quên bao lời tha thiết mong chờ? Sao em nỡ đành quên chuyện tình đẹp như ước mơ? Sao em nỡ đành quên áng mây chiều nghiêng nghiêng bóng? Những con đường quen lối đi mà nay nằm im đó. Sao em nỡ đành quên.
Tác giả: Tấn Phi
SONG CA. 1. Anh ơi, suốt đêm thao thức vì em. Vì lời giã từ lúc anh ra về. Rằng mai đây em lại thắm. Ước nguyện trọn một đời. Là mình luôn luôn có đôi. Anh ơi, nhớ thương thương nhớ cả đêm. Làm sao quên được phút giây êm.
Tác giả: Tấn Phi
1. Anh ơi, suốt đêm thao thức vì em. Vì lời giã từ lúc anh ra về. Rằng mai đây em lại thắm. Ước nguyện trọn một đời. Là mình luôn luôn có đôi. Anh ơi, nhớ thương thương nhớ cả đêm. Làm sao quên được phút giây êm đềm. Chờ.
Tác giả: Tấn Phi
1. Em ơi, suốt đêm thao thức vì em. Vì lời giã từ lúc anh ra về. Rằng mai đây em lại thắm. Ước nguyện trọn một đời. Là mình luôn luôn có đôi. Em ơi, nhớ thương thương nhớ cả đêm. Làm sao quên được phút giây êm đềm. Chờ.
Tác giả: Tấn Phi
Từ miền Nam em ngược ra Bắc mang theo câu hò điệu lý chín dòng sông. Mang theo tấm lòng con trai miệt vườn. Em ra đón chàng với cả yêu thương. Này ngựa ô kiệu vàng em khớp xôn xao câu hò điệu lý bớ nàng ơi. Băng qua núi đồi.
Tác giả: Tấn Phi
Càng nhìn em yêu em hơn và yêu em mãi. Dù phút êm đềm xa xưa nay đã đi vào quên lãng. Trời vào thu việt Nam buồn lắm em ơi. Mây tím đang dâng cao vời. Mà tình yêu chưa lên ngôi. Ngày mình yêu. Anh đâu hay tình ta gian.
Tác giả: Tấn Phi
Khi biết em mang kiếp cầm ca. Đêm đêm phòng trà dâng tiếng hát cho người người bỏ tiền mua vui. Hỏi rằng anh ơi: Còn yêu em nữa không. Đừng nói nữa em ơi. Xin đừng nói nữa làm gì. Anh nghĩ rằng. Đời người ca sĩ đáng thương.
Tác giả: Tấn Phi
Thôi là hết anh đi đường anh. Tình duyên mình chỉ bấy nhiêu thôi. Còn mong gì hình bóng chung đôi. Nhắc làm gì chuyện năm xưa. Cho tim thêm ngẩn ngơ. Thôi là hết em đi đường em. Từ nay sầu dẫm nát tim côi. Vì sao trời đành.
Tác giả: Tấn Phi
Tôi đưa em sang sông, chiều xưa mưa rơi âm thầm. Để thấm ướt chiếc áo xanh, và đẫm ướt mái tóc em. Nếu xưa trời không mưa, đường vắng đâu cần tôi đưa. Chẳng lẻ chung một lối về mà nở quay mặt bước đi. Tôi đưa em sang sông,