Bắt con cua bỏ vô mà trong giỏ
Nó kêu chàng hởi, nó kêu chàng ôi
Chàng đà an phận đủ đôi
Sao chẳng thương thân kiếp một mình
Vợ khó bơ vơ, Vợ khó bơ vơ
Nhớ thương ai thở than lời bội bạc
Cớ sao chàng hởi, cớ sao đành quên
Thuyền này đang buộc bến xưa
Chung thủy chung đưa đón mình chàng
Điệu lý thương nhau điệu lý con cua