Thung lũng buồn Hoàng hôn chợt tới
Mưa rơi lá vàng Hồn bỗng chơi vơi
Em đâu nào ngờ mùa thu rực rỡ
Nên luôn hững hờ ngày tháng buông trôi
Tơ liễu mềm giòng sông ngập nắng
Xôn xao ngõ hồn tình yêu mật đắng
Dĩ vãng chợt về một giây thật ngắn
Cho câu ước thề trở giấc ăn năn...
Em nghe đâu đây ngàn thông réo gọi
Nghe gió vỗ về mời đón em đi
Bỏ thung lũng buồn và con suối nhỏ
Chừng như ngỡ ngàng mình vẫn đơn côi
Thung lũng buồn Hoàng hôn chợt tới
Mưa rơi lá vàng Hồn bỗng chơi vơi
Em đâu nào ngờ mùa thu rực rỡ
Nên luôn hững hờ ngày tháng buông trôi
Tơ liễu mềm giòng sông ngập nắng
Xôn xao ngõ hồn tình yêu mật đắng
Dĩ vãng chợt về một giây thật ngắn
Cho câu ước thề trở giấc ăn năn...
Nhưng khi em về hoàng hôn phủ lối
Chôn bao ước thề chìm trong mộ tối
Sỏi đá thì thầm mùa thu đã chết
Sương giăng não nề Lệ giá đôi môi
Thung lũng buồn
Thung lũng buồn
Thung lũng buồn...