Tác giả: Anh Thi
Đêm buồn tênh, mà sao đêm vây lấy ta bao ngày qua. Đôi mình chia tay, mà sao môi hôn đắm say, vẫn còn đây. Tim gầy hao, ngập tràn bao nhiêu giấc mộng, thuở mặn nồng. Tái tê lòng, tình mình không như ước mong trong bài thơ.
Tác giả: Anh Thi
Nàng đã ra đi và không trở lại, một kiếp lãng du về nơi phương nào. Tình đã chết theo mùa đông năm nào, tình yêu trọn kiếp. Ngày tháng anh mong thời gian quay lại, tìm đến những kỷ niệm xưa êm đềm. Và có em trong.
Tác giả: Anh Thi
Từng đêm ta vẫn mãi âm thầm lặng lẽ, nhớ bóng dáng một người, người chẳng nhớ ta. Tự bao lâu ta mãi mang đời bẽ bàng, mãi lặng thầm giữa tháng ngày phôi pha. Đàn kia ta nâng phím hát bài thương nhớ, với cung Thứ Mi.
Tác giả: Anh Thi
Chiều nao em có nhớ, đôi ta cùng nhau trú mưa. Bên quán nước đơn sơ, trời se duyên đôi mình gặp gỡ. Tình đôi ta chấp cánh, bay xa cùng với tháng năm, ngỡ như chẳng phai nhoà, nào ngờ đâu em đã rời xa. Bờ sông xưa đưa.
Tác giả: Anh Thi
Thu qua, Đông sang, Xuân vẫn luôn tìm về, nhưng sao trong ta vẫn bồi hồi tiếng ve. Chùm phượng đỏ rực rỡ nắng trưa hè, gió nhẹ làm ướt khóe mi. Lâng lâng trên tay lưu bút xưa đã mờ, miên man trong ta vẫn hoài một.
Tác giả: Anh Thi
Cứ ngỡ tình đã phôi phai, duyên cớ nao bỗng dưng gặp lại. Ký ức đã chìm đắm cơn say, để rồi hôm nay tim lại lung lay. Cứ ngỡ mình mãi bên nhau, cho đến khi tóc ta bạc màu. Trong ánh nắng mình ngắm hoa mơ, ngập tràn.
Tác giả: Anh Thi
Đành sao em nỡ ra đi không vội tiếc thương. Ngồi nơi đây nhớ thương anh ôm ngàn vương vấn. Ngày bên nhau Ái ân ta trao tình đắm say. Giờ riêng anh nỗi cô đơn mang ngàn cay đắng. Nhớ bóng dáng ai xưa tựa vai anh khi nắng.
Tác giả: Anh Thi
1. Mưa rơi miên man trong chiều giá lạnh, bao đêm cô đơn vẫn gọi tên anh. Tơ vương xa xăm mây vờn cuối trời, thầm mơ hình bóng ai xa vời. Bên anh năm xưa bao mộng ước đẹp, ngây ngô lang thang phố dịu êm. Môi trao hương.
Tác giả: Anh Thi
NỮ:. Cớ vì sao em vẫn chân thành tình yêu với anh, dẫu em vẫn biết rằng nỗi đau mình vai em gánh, vì anh đổi thay. NAM:. Nỗi day dứt cứ mãi in đậm vào trong trái tim, với nước mắt lặng thầm thấm sâu tận trong nỗi niềm.
Tác giả: Anh Thi
Tim anh nay đau nhói, vì em đã bước đi rồi. Em đi theo duyên mới, cùng ai trong tay lả lơi. Em đâu hay biết trước, khi tình đó chỉ thoáng qua đường. Sau khi đã hết vui, thì em cũng như cát bụi. Yêu thương ban sơ ấy,