Tác giả: Đoàn Đình Duy - Duy Đoàn
.......! Thành phố Hồ Chí Minh ! Thành phố Hồ Chí Minh ! Thành phố Hồ Chí Minh ! Thành phố Hồ Chí Minh ! Hơn bốn mươi lăm năm Sài Gòn dựng xây. Vun đắp tương lai, Sài Gòn mai sau. Tương lai là thành phố sáng đèn.
Tác giả: Đoàn Đình Duy - Duy Đoàn
.......! Tiền căn hậu kiếp phải gánh chịu. Ánh sáng muôn đời soi mãi tôi. .......Tiền căn hậu kiếp phải gánh chịu. Tệ bại cuộc sống phải đìu hiu. ........Có cuộc đời..có khi chẳng an nhàn ........ buồn à ơi.
Tác giả: Đoàn Đình Duy - Duy Đoàn
.......! Vì đông em lạnh lùng trái tim. Còn bên anh nhưng lòng chẳng yên. Có ưu phiền lo. Không nói thấy em còn lo. Vì sao em lạnh lùng bởi đông. .......Vì đông sang đổ thừa bởi đông. Thấy em chẳng yên. Mùa đông thấy.
Tác giả: Đoàn Đình Duy - Duy Đoàn
Ca sỹ thể hiện: Duy Đoàn; Duy Đoàn Hát Bản.Mus
.......! Nay chúng ta vẫn mất nhau. .......Sao mất nhau ! Một chuyện tình lại trái ngang, lừa dối nhau. Nhiều buồn phiền để rồi mất nhau. Chuyện tình thật đầy trái ngang đâu ai hay biết. ĐK 1 :. .......Sao mất nhau.
Tác giả: Đoàn Đình Duy - Duy Đoàn
.......! Để cuộc đời này không bị méo ? Uốn cong, uốn vòng, mà nghèo ! Như ao bèo dần trôi. Như tôm cá ngoài sông. Mèo và chuột được không đói meo. Em em ơi ! Em em ơi ! Sao không bị teo ? Em em ơi, eo sèo gặp.
Tác giả: Đoàn Đình Duy - Duy Đoàn
.......! Thấy sóng lặng từ đâu khi nào mặt nước bình yên ! Nước đang bình yên ...... Sông bình ........ Này, là lúc, trên mặt nước và đáy hồ thật phẳng lặng, thật lặng thinh, êm ả ...... ..... Và ...... lặng lẽ, chẳng.
Tác giả: Đoàn Đình Duy - Duy Đoàn
.......! Khi ta không quen tên nhau. Khi ta không tên, chẳng biết nhau. .......Người ơi ! Ai là số không ? Khi thế gian không có lòng tin vào nhau. Khi không tên quen nhau. Khi không tên chẳng biết nhau. .......Vì.
Tác giả: Đoàn Đình Duy - Duy Đoàn
Ca sỹ thể hiện: Duy Đoàn; Duy Đoàn Hát Bản.Mus
.......! Uống quá chén........uống quá chén........đã say. Sao ta say, sao ta say, say quá. Uống quá chén........uống quá chén........đã say. Có lạc lõng hay không đó, phải lòng ? Âm thịnh dương suy, nỗi buồn nhạt.