Thuở ấy sông Ba lặng lẽ trôi
Bờ lau nghiêng bóng nắng đưa nôi
Con đò gác mái neo bến đợi
Chở nặng phù sa tận biển khơi.
Rồi bỗng một ngày ngăn dòng chảy
Đập cao chắn lối nghẹn nguồn khơi
Dòng sông hiền hậu nay đâu thấy
Chỉ thấy nỗi buồn khó mà vơi.
Nước xả trên ngàn nước dâng cao
Cuốn phăng nhà cửa, gieo nỗi đau
Mái tranh ngập chìm trong biển nước
Tiếng gọi người thân gắng tìm nhau.
Sông ba nước đỏ màu uất nghẹn
Đâu bóng bắp ngô mướt bãi bồi
Chỉ còn bùn đất vùi xóm nhỏ
Tiếng khóc ai vang vọng đất trời
Sông giận người đưa sông đi đâu
Để nay cuối dòng gánh thương đau
Mùa khô trơ đáy lòng nứt nẻ
Mùa lũ dâng cao ngập mái nhà.
Sông hỡi bây giờ sông ở đâu?
Nỗi đau trần thế thấu trời cao
Bao giờ trở lại ngày xưa cũ?
Để cuối sông ba đất xanh màu
Thuở ấy sông Ba lặng lẽ trôi
Bờ lau nghiêng bóng nắng đưa nôi
Con đò gác mái neo bến đợi
Chở nặng phù sa tận biển khơi.
Rồi bỗng một ngày ngăn dòng chảy
Đập cao chắn lối nghẹn nguồn khơi
Dòng sông hiền hậu nay đâu thấy
Chỉ thấy nỗi buồn khó mà vơi.
Nước xả trên ngàn nước dâng cao
Cuốn phăng nhà cửa, gieo nỗi đau
Mái tranh ngập chìm trong biển nước
Tiếng gọi người thân gắng tìm nhau.
Sông ba nước đỏ màu uất nghẹn
Đâu bóng bắp ngô mướt bãi bồi
Chỉ còn bùn đất vùi xóm nhỏ
Tiếng khóc ai vang vọng đất trời
Sông giận người đưa sông đi đâu
Để nay cuối dòng gánh thương đau
Mùa khô trơ đáy lòng nứt nẻ
Mùa lũ dâng cao ngập mái nhà.
Sông hỡi bây giờ sông ở đâu?
Nỗi đau trần thế thấu trời cao
Bao giờ trở lại ngày xưa cũ?
Để cuối sông ba đất xanh màu