Ngày xưa em không làm thơ
Bởi anh là cả trời mơ bên mình
Bây giờ anh bỏ em đi
Em gom tình lại gieo vần gửi anh
Con chim xanh hót trên cành
Hỏi em còn có năm canh đợi chờ
Thưa rằng dẫu đã đôi bờ
Thuyền em bến đậu, sóng chừ nơi đâu ?
Anh đang nằm dưới mộ sâu
Hay anh thơ thẩn chân mây cuối trời
Buồn anh quay mặt lại đời
Hồn mơ duyên kiếp hẹn ngày tái sinh
Riêng em giờ chỉ một mình
Bút nghiêng gỏ nhịp cung trầm phím rung
Giăng giăng một sợi tơ chùng
Phong thu giá lạnh trăng hờn ngủ quên
Chờ anh chừ rất lênh đênh
Mưa ngâu chẳng có lấy gì đợi nhau
Đã đành hẹn kiếp mai sau
Mà sao vẫn thấy lao đao hỡi người
Em ngồi đây, héo nụ cười
Tháng Mười vàng trổ nghe buồn mang mang
Chìm theo cánh nhạn về ngàn
Tóc em rụng xuống sợi nào cũng anh