Tác giả: Chưa Biết
Ta tự hào là nhà giáo Việt Nam. Chăm sóc mầm xanh nhân tài đất nước. Người trồng cây mong 10 năm hái quả. Ta trồng người vì lợi ích trăm năm. Ta tự hào là nhà giáo việt nam. Là đoá hoa thơm giữa vườn xuân đất nước. Sóng gió.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Đan Trường
Có những khi nghĩ suy nhớ em suốt đêm mãi mong sao được nghe. Một chút tiếng nói yêu thương, một chút ấm áp nơi em. Khó khăn thật nhiều. Đôi khi anh tự hỏi lâu nay tim em đã lần nào. Dành trao tình yêu ấy bằng cả hết tấm.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Phương Ý
Người ra đi đến phương nào. Bao đêm em cô đơn ôm sầu nhớ. Trong lòng em nhói đau theo tháng ngày. Từng giọt lệ rơi rớt tận đáy tim. Nuốt hết chua cay ngậm đắng bao nỗi sầu. Khi bao nhiêu yêu thương đã nhạt phai. Con tim em.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Đan Trường; Cao Nam Thành
Từ khi em có đôi bàn tay thon. Tự nhiên anh có buồn vui Sài Gòn. Từ khi có em đôi vành môi thơm. Tự nhiên anh có giận hờn vu vơ. Từ khi có em bên nụ cười ngây thơ. Tự nhiên anh có nhiều hôm đợi chờ. Và khi em có một người đi.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Trịnh Thăng Bình
Từ khi gặp em anh thấy cuộc sống vui nhiều. Cứ cười tủm tỉm mỗi sáng cho tới chiều. Từ khi gặp em anh mới nhận thấy một điều. Sống là chỉ để yêu em. Hồi chưa gặp em anh thấy mình giống ông già. Tối ngày nhăn nhó chẳng.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: The Men
Từ khi mất em, anh mới hiểu ra buồn như thế nào. Từ khi mất em, anh mới cảm thấy. Những nỗi cô đơn cứ đến nơi đây vây kín lòng anh. Những nỗi cô đơn, không ai hiểu thấu. Ngày xưa đó anh đã không nhận ra mình yêu quá.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Phương Thanh; Various Artists
Cuộc đời nhiều sóng gió khát khao giữ vững mái chèo. Mẹ dù còn bão tố vẫn lo cho con ấm êm. Ánh nắng chiếu hoang tàn hằn lên bao nỗi lo trên khuôn mặt gầy. Có những phút huy hoàng khi mẹ nhìn con rất thơ ngây vẫn tươi.
Tác giả: Chưa Biết
Mình yêu nhau đã bao lâu rồi. Sao anh cứ ngỡ như ngày hôm qua. Cầm tay em đã bao nhiêu lần, sao tim anh vẫn run như lần đầu. Dù rằng đôi lúc ta hay giận hờn. Nhưng chỉ để ta yêu nhiều hơn. Nụ cười tiếng nói của em.
Tác giả: Chưa Biết
Mỗi người mỗi số phận. Không ai giống ai. Nhưng tình yêu. Chỉ một kết thúc giống nhau. Lúc ban đầu. Hạnh phúc thường đong đầy. Rồi khi gục ngã. Phải tự lau nước mắt. Hóa ra bên nhau lâu ngày. Thành thói quen nhưng.
Tác giả: Chưa Biết
Ở nơi đó em như thế nào vẫn như vậy hay đã khác xưa. Ở nơi đó em có nhớ về một người luôn quan tâm đến em, chính là anh. Không còn anh chắc em sẽ vui sẽ có người yêu em thay thế anh. Mong người ta sẽ yêu quý em giống như.