Người về như áng mây
Một mùa thu đưa lá bay
Trời ngoài kia chiều vàng đã tắt
Hắt hiu buồn ngày nghe xót xa
Một mùa thu vàng theo chiếc lá
Và gió nhẹ cuốn bay xa
Từng chuỗi ngày buồn theo năm tháng
đã vắng môi cười người về hay chăng ?
Ôi ! Một phút xum vầy còn muôn đắng cay vương trên đôi mi
Rồi niềm vui bay ngang miền tuổi vàng nắng và gió (o ... ó ...)
Lá rơi ... (ơ ... ơ ... ơ ... ơi ...) đầy tuổi này, người đâu có hay
Người tìm về mùa thu héo hắt
lắng xuống đêm dài buồn len mắt ai
Người đi trên cuộc tình đã chết
đã chết trên bờ vai xanh
Chuỗi ngày đẹp nụ cười êm ấm
đã xuôi giòng người buồn hay không ?