Chiều choàng lên vai vạt nắng vàng phai
Chừng như thần thoại dáng em trang đài
Nụ hồng trên tay không sao tỏ bày
Trước em chiều nay ngắm em nào hay cõi lòng say
Giấu đi nụ hoa biết bao ngày qua
Nở trong hồn ta giữa cơn mộng mơ ấp ôm tình thơ
Bên em rạng rỡ ta ngẩn ngơ
Lúc ta còn mơ giữa gương chiều thơ
Gương chiều bỗng vỡ (ơ ờ)
Khi em quay về riêng ta ê chề ngơ ngác trên hè
Trong đêm tăm tối nghe như em cười
Thôi đành tiếc nuối sao nói nên lời
Ơi nụ hồng ơi lẻ loi mất rồi